-----------
4. Khiển tướng, điều binh
Như đã nói ở trên,
với cương vị nào thì nguyên tắc bất di bất dịch và mục đích tối thượng của
Thiệu cũng không ra ngoài việc “lo thân, giữ ghế”.
Hãy xem giới cựu sĩ quan
tướng tá ngụy quân đánh giá năng lực “điều binh khiển tướng” của tay Tổng Tư
lệnh quân đội của họ như thế nào.
Trước hết là cách
Thiệu “khiển tướng”:
Khi lựa chọn các tướng
lãnh chủ chốt nắm các cơ cấu trọng yếu trong quân đội ngụy, Thiệu tự đặt ra
“tiêu chuẩn” trước hết ứng viên là phải có “lòng trung thành” với mình và
nhất là “không có liên hệ với CIA”. Tướng “cù lần” cũng chẳng sao, vì càng
“cù lần” thì càng ít “tham vọng đảo chánh”.
Thiệu từng nói với đám
cận thần: “Người như tướng Viên sẽ không bao giờ tham gia đảo chánh”.
Chính vì vậy, Cao Văn Viên, một viên tướng “cù lần” liên tục “bị” giữ chức
Tổng Tham Mưu Trưởng quân đội ngụy trong suốt 10 năm, đến mức chính Viên cũng
phát ngán vì sự vô dụng của mình. Bằng chứng là Viên đã 5-6 lần viết đơn từ nhiệm
mà Thiệu không chấp thuận (vì thế Viên còn được gọi là “Tổng Tham mưu
trưởng bất đắc dĩ”).