Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019

Về cái Thư bợ đít của đám cẩu nô





------------------

Ngày 27-28/02/2019 cuộc họp thượng đỉnh lần thứ hai giữa Donald Trump, Tổng thống Hoa Kỳ và Kim Jong-un, Chủ tịch Nhà nước Triều Tiên diễn ra tại Hà Nội - Thành phố vì Hòa bình. Cuộc họp lần này mở ra cơ hội hòa bình cho bán đảo Triều Tiên.
Việc Hà Nội, thủ đô của nước CHXHCN Việt Nam được chọn làm địa điểm tổ chức Hội nghị đặc biệt quan trọng này cho thấy Việt Nam ngày càng có uy tín lớn trong cộng đồng quốc tế, đồng thời có những đóng góp tích cực cho an ninh khu vực và thế giới.
Nhưng cũng như mỗi lần Tổng thống Mỹ đến thăm Việt Nam, đây là dịp để đám cẩu nô rân trủ trong nước có cơ hội ẳng với nhân vật mà họ tự nguyện (và đơn phương) coi là chủ.
Lần này cũng lại là một “Kiến nghị thư” – gửi cho Donald Trump, được ký bởi 100 anh chị “nhân sĩ trí thức”, tiếm xưng là “thể hiện ý chí và tâm nguyện của phần lớn người Việt Nam sinh sống trong nước cũng như ở nước ngoài”đang được phát tán trên mạng.
Trước tiên, để biết tại sao họ hoàn toàn xứng đáng được gọi là đám cẩu nô, mời xem các bài viết liên quan đã đi trên blog này:
Trở lại với bản “Kiến nghị thư” lần này, mà từ đây, sẽ được gọi chính xác là Bợ đít thư theo đúng bản chất và nội dung của nó. Vì như tóm tắt dưới đây, “loanh quanh đằng đít lại đằng đầu” toàn bộ nội dung thư chỉ toát lên sự bợ đỡ, nịnh nọt, hoàn toàn không có điểm nào khả dĩ gọi là “kiến nghị”.
Đoạn đầu, 100 “nhân sĩ trí thức” hoan nghênh sự có mặt của Tổng thống Mỹ tại Hà Nội trong cuộc họp Thượng đỉnh Mỹ-Triều. Đáng lẽ lời chào chỉ cần như thế là đủ rồi nhưng các cẩu nô không thể bỏ thói quen liếm chân chủ, cho nên phải thêm đoạn: “Ngài đóng vai trò dẫn dắt trong tư cách người đứng đầu quốc gia hùng mạnh nhất và tiên tiến nhất”.
Đoạn thứ hai, các cẩu nô ra sức ca tụng tới mây xanh vai trò của nước Mỹ và bản Thông điệp đầu năm của Tổng thống Mỹ, qua việc trích dẫn thông điệp, sau đó mạnh mồm bốc phét rằng: “Cả nhân loại đã nghe rõ Ngài khẳng định (về vai trò của nước Mỹ đối với thế giới) trong Thông điệp Liên bang năm 2019”. Liệu 100 chú cẩu nô có thể thay mặt cho cả nhân loại – trong đó có ít nhất 1 tỷ dân Trung Quốc hay không?
Đoạn thứ ba, các cẩu nô lòng vòng nhắc lại quá khứ chiến tranh “Việt - Mỹ”, nhưng mục đích chính là mách chủ về việc “Trung Quốc đang thách thức uy quyền của Hoa Kỳ”.
“Định mệnh từng gắn số phận của dân tộc Việt Nam với nước Mỹ trong một cuộc chiến mà hôm nay chắc chắn cả hai quốc gia đang thấm thía những hậu quả của nó. Hậu quả đau đớn nhất chính là việc một nước Trung Hoa trở nên hùng hổ, đang trắng trợn mở rộng cuộc xâm chiếm vùng biển và các đảo của Việt Nam trên biển Đông, đe dọa quyền tự do hàng hải của mọi quốc gia trên vùng biển quốc tế, thách thức uy quyền của Hoa Kỳ ở Châu Á-Thái Bình Dương”.
Thực ra chuyện Trung Quốc trở thành “thách thức uy quyền” với Hoa Kỳ thật đã quá rõ, rõ còn hơn cả ban ngày và đã diễn ra cả nửa thế kỷ nay, nên với người Mỹ, đám cẩu nô ton hót cũng bằng thừa. Hơn thế, việc Trung Quốc “thách thức” nước Mỹ đâu chỉ xảy ra trên một lĩnh vực tự do hàng hải và không chỉ trên phạm vi châu Á – Thái Bình Dương, mà còn “thách thức” ở nhiều lĩnh vực, và trên phạm vi toàn cầu nữa kia.
Có điều trong đoạn này các cẩu nô vì bợ đít mà phải lờ tịt sự kiện Trung Quốc, chính là nhờ vào sự đồng lõa của Mỹ, đã công khai chiếm quần đảo Hoàng Sa từ tay ngụy VNCH năm 1974.
Cần nhắc lại với bọn cẩu nô chúng mày: Khi đó, Hạm đội 7 của Hoa Kỳ đang ở ngay Biển Đông đấy, nhưng giả đò ngó lơ. Chẳng những thế, Mỹ còn gây áp lực với VNCH buộc lực lượng không quân ngụy phải “án binh bất động” nữa nhé.
Đọc tới đoạn cuối, vẫn chưa thấy các “nhân sĩ trí thức” “kiến nghị” lện Donald Trump điều gì. Chỉ thấy bản chất cẩu nô ngu dốt của chúng lòi ra rõ nhất ở đây:       
“Chúng tôi xin khẳng định với Ngài, và thông qua Ngài, khẳng định với nhân dân Hoa Kỳ : Nhân dân Việt Nam quyết bảo vệ Độc lập, Tự do, Toàn vẹn lãnh thổ của mình bằng mọi giá ; và để bảo vệ những quyền thiêng liêng ấy, chúng tôi sẽ phải tự cường bằng con đường cải tổ đất nước, dân chủ hóa, văn minh hóa, theo "một tiêu chuẩn sống mới cho thế kỷ 21" mà Hoa Kỳ đề xướng.
Ô la la, lần đầu tiên trên đời thấy cẩu nô “húng chó” tuyên bố “tự cường”! OK, quới anh chị mà đã chịu “tự cường” thì nào ai dám gọi quới anh chị là cẩu nô củ chuối nữa. Lành thay, lành thay!
Nhưng cẩu nô định tự cường bằng cách nào đây? Hóa ra cẩu nô tuyên bố sẽ “tự cường” bằng cách: …“theo "một tiêu chuẩn sống mới cho thế kỷ 21" mà Hoa Kỳ đề xướng”.
Vậy là bản chất không hề thay đổi, cẩu nô vẫn chưa thoát được kiếp chó, vì cẩu nô toan “tự cường” bằng cách …bám đít chủ!
Thật là thất vọng toàn tập quá đi!
Bây giờ vấn đề đặt ra là: Cái Tiêu chuẩn sống mới cho thế kỷ 21 mà Hoa Kỳ đề xướng mồm ngang mũi dọc ra răng? Mà lại được những 100 anh chị tự xưng “nhân sĩ trí thức” nước nhà nhăm nhăm mang về thành khuôn mẫu sống cho toàn dân Việt Nam?
Sau 3 phút lục lạo tìm tòi, giờ xin khẳng định luôn:
Đảm bảo cả 100 con cẩu nô vừa ký cái Bợ đít thư ấy, đéo con nào biết cái Tiêu chuẩn sống mới cho thế kỷ 21 mà Hoa Kỳ đề xướng là cái gì đâu, nói cho nhanh. 
Vì thực chất, cái tiêu chuẩn ấy nó chưa hề tồn tại. Ai không tin, xin mời “gúc”.
Ngay cả nhân vật được lũ cẩu nô coi là chủ, là lão Donald Trump, cũng sẽ ngọng luôn khi được hỏi, vì cái duy nhất mà lão đề xướng xưa nay vẫn chỉ là:
America first -  Tức là “Nước Mỹ trên hết”. Chấm hết nhá, có thế thôi.
Có lẽ đó mới chính là cái tiêu chuẩn sống mà đám cẩu nô bợ đít kia đang muốn tha về?
------------





Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

Đầu năm nói chuyện ăn Tết theo dương lịch



Bài viết của của bác Hiệp sĩ cưỡi lừa -
https://cunom.blogspot.com/2019/02/au-nam-noi-chuyen-tet-theo-duong-lich.html

Trân trọng giới thiệu cùng người đọc.
---------------

ĐẦU NĂM NÓI CHUYỆN ĂN TẾT THEO DƯƠNG LỊCH

Từ độ hơn chục năm trở lại đây, năm nào cũng như năm nào, cứ mỗi độ xuân về là chúng ta lại phải chứng kiến một bản nhạc cũ mèm được những cái  loa rè của đám trí thức thân phương Tây phát đi phát lại không biết nhàm. Ấy là chuyện Việt Nam ta nên ăn Tết theo Tây lịch để được văn minh, hiệu quả về kinh tế và thoát ảnh hưởng của Trung Quốc.

Lập luận về văn minh là rất nhàm, phương Tây ăn Tết theo dương lịch, phương Đông ăn Tết theo âm lịch, người Hồi giáo hay Do Thái giáo đều nghỉ ngơi theo lịch riêng của họ, đằng nào cũng là văn minh và có bản sắc riêng của cả. Lấy cái chuẩn mực nào để nói cái nào văn minh hơn cái nào, thật là thô thiển hết chỗ nói. Như ông bà ta vẫn nhắn nhủ, ấy là cái đám me Tây nên cứt tây cũng thơm. Phương Tây văn minh hơn hết là tư duy từ thời thuộc địa, các đế quốc phương Tây nhồi vào đầu các nước Châu Á, Châu Phi, Châu Mỹ để dễ bề cai trị. Bây giờ các  nước Châu Á độc lập tự do, kinh tế cũng đã khởi sắc, cớ gì ngu dại tin vào điều đó nữa.

Lập luận về hiệu quả kinh tế mới nghe thì xuôi tai nhưng kỳ thực là bịp bợm. Họ nói rằng ăn Tết theo dương lịch để cho đỡ gián đoạn việc sản xuất, bán hàng cho phương Tây. Điều này là vô nghĩa, thực tiễn công nghiệp hiện đại cho thấy điều đó được xử lý rất dễ dàng về mặt kỹ thuật, tức là sản lượng hụt đi do nghỉ lễ thì sẽ được làm bù trước đó hoặc sau đó. Bên cạnh đó vẫn còn một khía cạnh nữa mà các nhà giả trí thức bịp bợm của chúng ta lờ tịt đi, ấy là chuyện Việt Nam hiện giờ xuất khẩu đi khắp thế giới chứ không phải mỗi phương Tây, trong đó Trung Quốc cũng là một bạn hàng lớn. Nếu bây giờ lấy cái lập luận về hiệu quả kinh tế đó áp vào thì những người bán hàng cho Trung Quốc sẽ đòi phải ăn Tết theo lịch Trung Quốc, những người bán hàng cho Ấn Độ sẽ đòi ăn Tết theo lịch Ấn Độ... vậy thì sẽ phải nghe ai. Nếu nghe một người thì những người khác sẽ hỏi lại rằng tại sao tôi phải hy sinh lợi nhuận của mình cho anh kia, anh có chia cho tôi đồng nào không? Thế đấy, những chuyện về kinh tế này chả đi đến đâu hết. Lại còn có một chuyện nữa là người ta kêu ca tết âm với tết dương gần nhau nên người lao động có tâm lý ăn chơi từ tết dương đến tết âm rồi chơi cả tháng giêng làm thiệt hai cho doanh nghiệp, chuyện này cũng vớ vẩn nốt. Thực tế tháng trước Tết âm lịch là tháng làm hàng bù cho kỳ nghỉ Tết, hầu hết các doanh nghiệp trước Tết đều tăng ca, công nhân thì tích cực hơn vì có thêm lương thưởng. Sau Tết thì hoạt động mua sắm tiêu dùng giảm đi,  vì đã chi tiêu trước Tết, do vậy các doanh nghiệp đều có sản lượng thấp sau Tết, người lao động có nhiều thời gian rảnh rang để đi lễ hội hơn. Một ví dụ điển hình ở Việt Nam là ngành lắp ráp ô tô, trước Tết, hầu hết các nhà máy lắp ráp ô tô đều chạy hết công suất, làm việc 3 ca/ngày, sản lượng ô tô bán ra các tháng trước Tết cực lớn. Ngược lại, tháng sau Tết là thảm họa của các đại lý bán xe vì ai mua xe được đã mua từ trước Tết, sau Tết họ chạy xe mới đi chơi lễ hội, không còn mấy ai đi mua xe cả. Các trí giả của chúng ta khi nói về hiệu quả kinh tế cũng lờ tịt đi một khía cạnh khác nữa, họ giả định rằng sự thống trị về thương mại quốc tế thì sẽ thống trị về văn hóa, tức là giờ chúng ta bán hàng cho phương Tây thì phải ăn Tết theo dương lịch cho đúng điệu toàn cầu hóa. Câu hỏi ngược lại: Nếu Trung Quốc thống trị thương mại thế giới thì Việt Nam và cả phương Tây sẽ phải ăn Tết theo lịch Trung Quốc? Đến đây thì các bạn hẳn đã biết câu trả lời, các trí giả của chúng ta sẽ tự vả vào miệng họ mà khăng khăng nói rằng, kinh tế có mạnh nhưng Trung Quốc vẫn kém văn minh, không nên theo Trung Quốc. Thực tế cho thấy các nước phương Tây giờ đây cũng đua nhau tổ chức mừng lễ tết âm lịch cho cộng đồng người Trung Quốc để mong phát tài.

Cuối cùng, thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc là chuyện hài hước nhất tôi được nghe trong đời mình. Người Việt giờ ra đường đều mặc áo phông, quần jeans, uống cafe kiểu phương Tây, lúc cần lịch sự thì mặc veston, nói tiếng Anh ào ào trong làm ăn, đâu có thứ gì của Trung Quốc mà kêu ảnh hưởng. Việc buôn bán làm ăn với Trung Quốc của Việt Nam cũng như bất cứ quốc gia nào trên thế giới. Chuyện buôn bán không phải là ảnh hưởng hay phải  thoát ảnh hưởng gì hết. Về mặt chính trị thì Việt Nam đã từng bước ký hiệp định phân chia biên giới rõ ràng với Trung Quốc để khẳng định sự độc lập của mình, chỉ có một phần tranh chấp trên những đảo ngoài khơi, nhưng chuyện tranh chấp đó là bình thường giữa các quốc gia ở gần nhau và Việt Nam không chỉ có tranh chấp duy nhất với Trung Quốc, còn có những nước khác như Malaysia, Đài Loan, Philippines. Nếu có đòi lại đảo thì đòi mấy nước kia chắc chắn dễ hơn đòi Trung Quốc, nhưng các trí giả hậm hực của chúng ta thường lờ tịt điều đó đi, họ chỉ chĩa mũi nhọn vào Trung Quốc, tránh phải động tới các đồng minh của Mỹ.

Nhật Bản quá khứ và hiện tại

Người ta thường ca ngợi rằng Nhật Bản bỏ âm lịch theo dương lịch nên sau 100 năm đã trở thành giàu thứ hai thế giới nhưng người ta quên mất rằng Trung Quốc chả cần bỏ cái gì, chỉ cần 40 năm đã thành giàu thứ hai thế giới và đang trên đà trở thành giàu nhất thế giới.

Người Nhật bỏ âm lịch theo dương lịch vào năm 1873, nhưng họ giàu lên là nhờ quá trình tư bản hóa thành công giai đoạn sau Thế Chiến Thứ 2, chứ không phải việc bỏ âm lịch. Giai đoạn trước chiến tranh thế giới thứ hai, Nhật Bản mặc dù hùng mạnh nhưng chỉ là một đế quốc nhỏ ở Phương Đông. Sau Thế Chiến Thứ Hai, khi nước Nhật thua trận và trở thành thị trường của Mỹ và phương Tây thì mới nhanh chóng phất lên, nhưng cái giá phải trả là quá đắt. Việc nói Nhật Bản giàu lên nhờ bỏ âm lịch là tào lao.

Sau hơn một thế kỷ ăn Tết theo dương lịch thì người Nhật Bản cảm thấy rằng họ đã đánh mất bản sắc và lại đang muốn khôi phục lại bản sắc của mình. Họ muốn khôi phục Tết theo âm lịch, tuy vậy chưa thành công.

Một vị công sứ Nhật Bản đã nói rõ rằng:
"Nhật Bản đã bỏ âm lịch để sử dụng dương lịch vì những đòi hỏi của nền kinh tế khi đó. Nhưng như tôi đã nói, Nhật Bản lẽ ra vẫn có thể giữ Tết Nguyên đán như một nét văn hóa cổ truyền và là sợi dây liên kết cộng đồng. Chúng ta đang sống trong một xã hội toàn cầu hóa. Điều đó tạo ra một xã hội mở, nhưng mặt khác nó khiến con người mất đi bản sắc, sự nhận diện "chúng ta là ai?".
Đây là một vấn đề lớn, thậm chí về khía cạnh an ninh quốc gia. Một quốc gia có thể có trong tay những máy bay chiến đấu hiện đại nhất, tinh xảo nhất, nhưng nếu những người điều khiển máy bay không có ý chí mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền quốc gia thì các máy bay hiện đại ấy chẳng có tác dụng gì.
Bên cạnh đó, con người chỉ có sức mạnh khi họ đoàn kết và cộng đồng đóng vai trò rất quan trọng để đoàn kết mọi người. Đây là lý do nhiều người Nhật Bản muốn khôi phục lễ hội đón năm mới cổ truyền, với mong muốn giúp làm tăng sức mạnh cộng đồng
".

Lý do của Nhật Bản rất rõ ràng, họ muốn tạo ra một bản sắc văn hóa riêng với sức kết nối cộng đồng mạnh mẽ để gia tăng sức cạnh tranh trong môi trường toàn cầu hóa.

Hàn Quốc khôi phục Tết âm lịch

Người ta hay nhắc đến Nhật Bản như là hình mẫu bỏ âm lịch để giàu có nhưng lại quên mất nước láng giềng Hàn Quốc đã nỗ lực khôi phục lại Tết âm lịch sau gần 100 năm bị từ bỏ.

Nhật Bản chiếm đóng Triều Tiên, sáp nhập Triều Tiên vào Nhật Bản và buộc người Triều Tiên phải sử dụng dương lịch như họ, điều này có nghĩa là Triều Tiên cũng phải ăn Tết theo dương lịch. Thế nên đối với người Triều Tiên khi đó, Tết theo dương lịch là biểu tượng của sự ô nhục, của sự mất nước. Suốt thời kỳ bị Nhật Bản cai trị, TriềuTiên cũng không vì ăn Tết theo dương lịch mà giàu lên được.

Sau đó Triều Tiên bị tách thành hai miền Bắc-Nam, miền Nam được gọi là Hàn Quốc. Nắm chính quyền ở Hàn Quốc là cựu các sĩ quan quân đội đánh thuê cho Nhật,  họ vẫn làm ăn với Nhật Bản và áp dụng dương lịch cho đến tận năm 1985. Khi đó, người Hàn Quốc đấu tranh dữ dội để bỏ Tết theo dương lịch và khôi phục âm lịch, điều này không chỉ là yếu tố văn hóa mà nó còn phản ánh sự trỗi dậy của Hàn Quốc, họ muốn có bản sắc riêng và đoạn tuyệt với cái dấu hiệu ô nhục của thời mất nước. Vào năm 1989, Hàn Quốc chính thức khôi phục Tết âm lịch. Cùng với việc Tết âm lịch được khôi phục, hàng loạt các nghi lễ và phong tục truyền thống được tiếp thêm sức mạnh từ không gian và thời gian truyền thống, điều này đã góp phần tạo ra một Hàn Quốc có bản sắc văn hóa độc đáo và gia tăng các mối liên kết cộng đồng của thời kỳ hiện đại.

Hàn Quốc đã đi ngược dòng, thậm chí với sự giàu có của mình, các nước phương Tây cũng phải nở nụ cười cầu tài, chúc người Hàn Quốc ăn Tết âm lịch vui vẻ hàng năm. Giờ đây có ai dám nói Hàn Quốc lạc điệu với thế giới, âm lịch hay bị Hán hóa không?

Việt Nam trên con đường đi tới

Việc kêu gào đòi bỏ âm lịch để ăn Tết theo dương lịch ở Việt Nam thể hiện rõ một mặt là sự trỗi dậy của tầng lớp tư sản, họ muốn phá vỡ các mối liên kết cộng đồng để thay nó bằng quan hệ tiền-hàng lạnh lùng, bởi vì sự thống trị của họ dựa vào quan hệ đó, mặt khác thể hiện sự yếu thế của họ, họ không có khả năng dựa vào những điều kiện văn hóa xã hội sẵn có của Việt Nam mà phải dựa vào sức mạnh của tư bản quốc tế, thế nên họ muốn tất cả mọi thứ phải dập khuôn theo phương Tây. Mặc dù những lập luận của đám trí giả trong vấn đề này rất tào lao và dễ dàng bị bẻ gãy, họ giống như những con rối mua vui cho đám báo lá cải mỗi độ xuân về, song không vì vậy mà chúng ta quên mất động cơ thật sự ẩn giấu sau việc này.

Với việc chuyển sang dương lịch, âm mưu của họ là xóa bỏ toàn bộ ý niệm về thời gian tuần hoàn của phương Đông, các giá trị văn hóa của phương Đông vốn sinh tồn trong cái ý niệm về thời gian đó. Thay vào đó, họ áp đặt một ý niệm thời gian cơ giới, một chiều, mọi thứ đều trở nên vô định, quá khứ, hiện tại và tương lai không còn là một vòng tuần hoàn nữa mà là sự kết hợp ngẫu nhiên trong đó quá khứ và tương lai chỉ là chức năng của hiện tại. Điều này có nghĩa là xóa bỏ lịch sử, lịch sử Việt Nam chấm dứt, các giá trị văn hóa của Việt Nam cũng sẽ biến mất cùng với ý niệm về thời gian tuần hoàn. Lịch sử sẽ được bắt đầu bằng một cái mốc trống rỗng nào đó theo dương lịch và nó sẽ được lấp đầy bằng sự xét lại, bằng sự du nhập văn hóa tư bản. Không phải ngẫu nhiên mà đám trí giả ca tụng việc bỏ âm lịch là một cuộc cách mạng vĩ đại của Nhật Bản và thúc giục Việt Nam học theo điều đó. Cái giá Việt Nam phải trả sẽ là rất khủng khiếp, nhưng đám trí giả đâu có thèm quan tâm đến sự khủng khiếp đó, đối với họ cuộc cách mạng đó sẽ đưa họ lên địa vị thống trị, với tư cách là những kẻ môi giới của Phương Tây. Miệng thì rêu rao rằng muốn Việt Nam trở nên hùng cường nhưng đằng sau những lời dối trá đó là âm mưu bán rẻ Việt Nam cho phương Tây, dìm Việt Nam vào vũng bùn tăm tối mất gốc, đấy là bản chất của đám trí giả ngày nay.

Nếu ai đó hỏi tôi về việc ăn Tết theo dương lịch thì tôi sẽ trả lời như thế này: Khi nào Việt Nam đủ giàu, cả thế giới sẽ chung vui Tết âm lịch với Việt Nam.


-------------------------

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2019

Ngày xuân ngắm tượng Thập bát La hán chùa Tây Phương




-----------


Chùa Tây Phương được xây dựng vào khoảng thế kỷ thứ 8, tên chữ “Sùng Phúc tự” nằm tại huyện Thạch Thất, trước thuộc Sơn Tây, rồi Hà Tây cũ, từ 2008 đến nay thuộc về Hà Nội.
Kiến trúc chùa Tây Phương: Mái chồng diêm với ô cửa tròn âm dương độc đáo

Chùa Tây Phương là một kiệt tác kiến trúc Phật giáo Việt, thể hiện độc đáo nhất ở kết cấu kiến trúc hai tầng tám mái và các ô cửa hình tròn biểu tượng cho âm dương ngũ hành, sắc sắc không không. 
Đây là nơi mà hầu hết các thầy dạy vẽ thường dẫn sinh viên năm đầu các ngành Mỹ thuật và Kiến trúc đến học ngoại khóa và vẽ ghi.
Đặc biệt, trong chùa còn có khoảng 70 pho tượng được các nghệ nhân đương thời tạo tác một cách chân thực và sinh động với những đường nét điêu khắc độc đáo.
Vì có giá trị đặc biệt về kiến trúc và nghệ thuật điêu khắc như thế nên chùa Tây Phương được Nhà nước xếp hạng Di tích Quốc gia đặc biệt và các pho tượng trong chùa được công nhận là Bảo vật quốc gia.
Đầu Xuân, xin giới thiệu bộ tượng Thập bát La hán chùa Tây Phương.

1. Ma Ha Ca Diếp  (Mahakasyapa).
2. A Nan Đà (Ananda)
3. Thương Na Hòa Tu (Sanakavasa)


4. Ưu Ba Cúc Đa 
(Upagupta)



5. Đề Đa Ca (Dhritaka)


6. Di Giá Ca (Michakha)


7. Bà Tu Mật (Vasumatra)


8. Phật Đà Nan Đề (Bouđhanandi)


9. Phục Đà Mật Đa (Bouđhamitra)


10. Hiệp tôn giả (Parsva)


11. Mã Minh (Asvagosha)
  


12. Ca Tỳ Ma La (Capimala)


13. Long Thụ (Nagarjuna)


14. La Hầu La Đa (Rahulata)


15. Di Giá Ca (Michakha)



16. Già Da Xá Đa (Samghayacas)


 17. Cưu Ma La Đa (Kumarata)


18. Xà Dạ Đa (Jayata)

-------------------------