Cuối năm dương lịch 2014, có một chuyện quái lạ là nhà thơ, nhà phê
bình có tiếng Trần Mạnh Hảo bỗng dưng chuyển nghề hay sao ấy, chả thấy mần văn mần thơ gì cả, lại đi vác “tờ rơi” rải trên các
trang báo mạng.
Các fan rân trủ chuyên rải tờ rơi trên các blog thì
nhiều lắm, nhưng rải tờ rơi theo kiểu đặc biệt là "mần thơ" thì đặc biệt có một còm sĩ thường xuyên của
Locliec, là một bạn Nặc danh nhưng lại có tên là Cố Nhân. Vốn trước bạn này thường ký tên dưới các comment là
Văn Mạnh – Tp. HCM, sau chẳng hiểu vì sao lại lấy tên là Cố Nhân. Mặc dù thơ chủ yếu là chửi tôi, nhưng có khi cuối
bài lại còn mấy chữ “cuối thu 2014, Cố Nhân cẩn bút” làm tôi sướng sướng là, thế mới hài.
Khác với “trường phái Tân Con Cóc” (là chữ mà thi sĩ Trần Mạnh Hảo dùng để "khen tặng" thi sĩ Nguyễn
Quang Thiều), hẳn là bạn Cố nhân làm thơ theo “trường phái Cựu Con Cóc”.
Ví dụ? Thôi thì cứ chép "thơ" mới toanh của nhà "rải tờ rơi" Cố Nhân lên đây, để mọi người "thưởng lãm". Chủ yếu, là xem "Tân" hay "Cựu" mà thôi, chứ còn "Con Cóc" thì quá rõ rồi, nô tế bồ, tức là miễn bàn: