(Văn đạo Tràng an tự dịch... gà)
----------------------------------------------------
Sự cần thiết phải "đạo văn"
Có khá nhiều những định nghĩa về "đạo văn" đã
được đưa ra, những định nghĩa này có khác nhau ít nhiều. Nhưng cho dù có những
khác biệt, thì ai cũng hô khẩu hiệu rằng "đạo văn" là một hành vi vi phạm đạo đức
không thể chấp nhận của một người trong giới trí thức.
Nhưng không “đạo văn” thì lấy cóc đâu ra “tri
thức” để mà được gọi là “trí thức”.
Học, học nữa, học mãi. Sự học há chẳng phải là một quá trình đạo văn liên tục của đời người đó sao? Bé thì cần chăm chỉ “luộc” giáo huấn từ cha mẹ thầy cô, lớn
thì phải tích cực “xào” kiến thức từ sách vở, từ xã
hội, nhất là từ internet.
Mà có sao đâu, khi ta được cô giáo dạy “Hai nhân hai bằng bốn”, cô
giáo ta “thuổng” kiến thức từ bảng Cửu chương đó thôi, khi ta được
thầy dạy “Tổng các góc
trong một tam giác bằng 180 độ”, thầy
ta “chôm” kiến thức từ Euclid, một ông ất ơ người Hi Lạp đó
mà.