Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Đèn Cù, lại thêm "một nhầm lẫn hữu ích" và “một sự bốc phét không còn chỉnh sửa nổi”


Như đã nói ở bài viết "Chân tướng Trần Đĩnh qua Đèn Cù - Kỳ 2", mặc dù Trần Đĩnh tự nhận là người từng “viết tiểu sử” cho Cụ Hồ (1960), viết hồi ký cho Tổng bí thư Trường Chinh, Phạm Hùng, Lê Văn Lương ... nhưng trong Đèn Cù, về mặt gắn kết giữa sự kiện và thời điểm thì "văn hào" Trần Đĩnh quả là “bậc thầy” của sự ba vạ, tức là bạ đâu quăng bom đó, liệt kê không hết...
Mới đây, trên blog Giao (nguồn) lại đề cập đến chi tiết “nhầm lẫn” của Trần Đĩnh liên quan đến năm sinh của Cụ Hồ:
“Nhầm lẫn lần này có độ dài 10 năm. Nói đơn giản thì: người anh trai ruột của Hồ Chủ tịch là Nguyễn Sinh Khiêm đã mất đầu thập niên 1950, nhưng trong Đèn cù thì cụ lại còn sống đến tận năm 1960.

Chắc cụ Khiêm đó là một người anh trai khác ? 

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Đồng cảm với anh Thăng

Trước, thấy bọn thối mồm, ĐCM chúng chửi anh hăng hái quá.
Anh ra công trường thì nó bảo anh phải làm tư lệnh ngành chứ không phải đốc công. Anh ngồi văn phòng máy lạnh thì chúng bảo anh quan cách, thiếu đi sâu đi sát. Anh cấm lính anh chơi gôn, trước hết hãy tập trung vào công việc cái đã thì nó bảo anh vô lý, bất nhân.
Thậm chí có thằng ngu còn hỏi đểu anh giữa nghị trường rằng anh chả có chuyên môn về giao thông thì anh mần răng. Trong khi cử tri cũng cóc biết nó nghề gì mà mần tới ông Nghị.

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Lai rai chuyện các ông Nghị chửi nhau!

Cách đây ít bữa, báo mạng và cả báo giấy om xòm chuyện các ông Nghị đấu nhau. Báo mạng thì bảo là ông nọ “chửi” ông kia, còn báo giấy, thì bảo họ “đả kích cá nhân” nhau. Tôi văn dốt vũ dát, thôi thì cứ gọi cmn là chửi cho nó gọn.
Người “chửi” là ông Nghị Phước.
Người “bị chửi”, trước là ông Nghị Cuốc và mới đây là ông Nghị Nghĩa.
Ông Phước, có vẻ độc lập hơn các ông kia, chí ít là ở chỗ, ông là một trong số rất ít người được dân lựa chọn, chọn direct. Còn các ông kia thì nói một cách không chính xác lắm, là đã được quảng bá bởi các nhà tiếp thị, trước khi đến tay người tiêu dùng.

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Đèn Cù “giải” cái gì? (2)

(Tiếp)


 “Khen ai khéo vẽ Đèn cù,
Giải thiêng thì ít, giải ngu thì nhiều”.
                        Tụng ca 5 – Thiên lý
               

Xem kỳ trước: Giải oan hay giải ngân?

... Đã là việc “giải ngân” của “các cụ” như Trần Đĩnh hay Tô Hải, thì tôi xin lăng xăng giúp một tay gõ phím. Thôi thì, xin các ông các bà các bác các cụ các anh các chị bớt chút bạc lẻ, rủ lòng thương cái thân mọt già của ông Trần Đĩnh vậy...
--------------
Giải thiêng?
Nhưng muốn các ông các bà các bác các cụ các anh các chị Cờ Vàng tòi ra được chút bạc lẻ thì “tác phẩm” của ông Trần Đĩnh phải có cái gì đó “hạ bệ thần tượng” cộng sản mới được. Tức là phải có “giải thiêng”, và nếu lại là “giải thiêng” Cụ Hồ thì “ăn tiền” nhất.
Đèn Cù “giải thiêng” Cụ Hồ ra sao?

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Đèn Cù “giải” cái gì? (1)


(Dài quá, đăng làm 2 lần)


 “Khen ai khéo vẽ Đèn cù,
Giải thiêng thì ít, giải ngu thì nhiều”.
                        Tụng ca 5 – Thiên lý
                ----------------

Giải oan hay giải ngân?

Cứ như lời ông Trần Đĩnh trần tình trên BBC, rằng “Đèn Cù là tiếng kêu đau của tôi thì có lẽ Đèn Cù được ông viết ra, trước hết nhằm mục đích “giải oan” cho ông thì phải.
Ông Đĩnh kêu “oan” với ai?
Chương 48: “Chắc thấy chúng tôi phản chiến là xót cho cả máu Mỹ - chứ không nghĩ chúng tôi là tay sai của Liên Xô, kẻ thù số một của Mỹ, một buổi sáng tháng chín gì đó năm 1998, một tham tán văn hoá đại sứ quán Mỹ - tức chính quyền Mỹ - đã lần đầu tiên thanh thiên bạch nhật tại trung tâm Hà Nội bất ngờ đến bắt tay một chàng xét lại Việt Nam - chàng ấy là tôi: “Chúng tôi biết ông là thế nào nhưng không tiện gặp, chắc ông hiểu…”. Sau đó giới thiệu nhà báo Mỹ gặp phỏng vấn”.
Hãy để ý những chỗ được Trần Đĩnh nhấn mạnh: "chính quyền Mỹ" hẳn hoi nhá - đã "lần đầu tiên" - lại còn giữa "thanh thiên bạch nhật" - bắt tay ông Trần Đĩnh cơ đấy! Ghê chưa? Là vì ông "xót cho cả máu Mỹ"!