Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

Ngụy sử 1: Lí lịch “Việt Nam Cộng hòa cuốc”



 ------------

Bộ sách Lịch sử Việt Nam 15 tập (Viện Sử học thuộc Viện Hàn lâm Khoa học và xã hội chủ biên) mới được công bố phát hành đã bị dư luận phê phán tơi bời.
Một trong những chi tiết gây tranh cãi là ở chỗ bộ sách này cho rằng: “Chính quyền Việt Nam cộng hoà là một thực thể ở miền Nam Việt Nam. Nó tồn tại trong gần 21 năm”, do đó những người biên tập đã “không gọi chính quyền Việt Nam cộng hoà là ngụy quân, ngụy quyền như trước, mà gọi là chính quyền Sài Gòn, quân đội Sài Gòn”.
Lí do?
Một trong các nhà “dziết sử”, ông Viện trưởng Viện sử học, chủ tịch Hội khoa học lịch sử VN, giải thích rằng “Lịch sử phải khách quan, phải viết thế nào để mọi người chấp nhận.
Ô hay, thì xưa nay có ai yêu cầu các nhà sử học phải “không được khách quan”? Đã thế còn cứ khăng khăng  phải viết sử để mọi người chấp nhận, thì sử do các ông viết ra liệu có còn khách quan?
Và chả biết các ông làm cách nào để có thể đạt đến cái “chỉ tiêu vĩ đại” là mọi người chấp nhận kia. Thực tế đã có hàng chục triệu người không chấp nhận cái kiểu “không gọi chính quyền Việt Nam cộng hoà là ngụy quân, ngụy quyền như trước” của các ông.
Chính quyền đó là chính quyền tay sai, quân đội ấy là quân đội tay sai, thì dân người ta gọi là ngụy quyền, ngụy quân, có thế thôi.
Có sơn vàng thếp bạc cái tên của cái chính quyền ấy, quân đội ấy thì cũng không thay đổi được cái bản chất ngụy của chúng.
Nhưng các ông bảo phải dziết sử phải khách quan, ừ thì hãy khách quan mà tìm hiểu xem cái gọi là “Chính quyền Việt Nam cộng hoà” ra đời từ đâu?
Này nhé, người “khai sinh” ra cái “Việt nam cộng hòa cuốc” là ông Ngô Đình Diệm, đúng chưa? Diệm là con ông Ngô Đình Khả, người mà có trát vàng vào mặt thì bàn tay vẫn không thể gột sạch máu của những nghĩa quân yêu nước trong phong trào Phan Đình Phùng. Điều này do chính anh trai ông Diệm là Ngô Đình Thục (đủ khách quan chưa?) kể lể công lao toàn gia làm chó săn cho thực dân Pháp nhé:
“…thân phụ tôi đã phục vụ nước Pháp ngay từ khi Pháp mới đến An-nam, và đã nhiều lần đưa mạng sống cho nước Pháp trong các cuộc hành quân mà cha tôi cầm đầu, dưới quyền Nguyễn Thân, chống lại các kẻ nổi loạn do Phan Đình Phùng chỉ huy, tại Nghệ- an và Hà-tĩnh …” (Thư của Giám mục Ngô Đình Thục gởi Toàn Quyền Decoux, 21 – 08 – 1944).
Thư  "kể công" của Ngô Đình Thục, anh ruột Ngô Đình Diệm gửi toàn quyền Decoux 


Diệm lại vốn là thủ tướng dưới trướng Quốc trưởng Bảo Đại, thời “Quốc gia Việt Nam”, thể chế này do Pháp nặn ra năm 1948, để cố kéo dài ách đô hộ Việt Nam sau cuộc Cách mạng long trời nổ đất tháng Tám 1945. Cái gọi là “Quốc gia” này cóc có Hiến pháp, và việc kiểm soát từ tài chính, thương mại cho đến các chính sách đối ngoại và quân sự đều do ông chủ Pháp điều hành. Thế thì gọi là ngụy quân, ngụy quyền được chưa?
Vậy là từ dòng dõi cho đến chánh tích của ông Diệm, ngay từ trước khi thành lập cái “Việt Nam cộng hòa cuốc”, đã ngụy rặt rồi nhé.
Bây giờ ta lại khách quan mà xem tiếp quá trình ông Diệm đẻ ra cái “Việt Nam cộng hoà cuốc” nó như thế nào.
Tại miền Nam Việt Nam, ngày 4-10-1955, đại diện của 15 đoàn thể chính trị, tôn giáo (hầu hết do gia đình ông Diệm lãnh đạo) đã lập ra một ủy ban mang tên “Ủy ban Trưng cầu dân ý”, kiến nghị đòi truất phế quốc trưởng Bảo Đại kèm suy tôn ông Diệm. Thế là chỉ hai ngày sau (6-10), ông Diệm, lờ tịt “sếp” mình, là quốc trưởng Bảo Đại, người mà ông đã từng “lạy lục khú lụ không thể tưởng tượng được, để xin được làm thủ tướng” (đó là nguyên văn chữ của người đương thời, là nhà sử học Hoàng Xuân Hãn đấy nhé), đích thân đứng ra chấp thuận “nguyện vọng quốc dân”. Huỵch tẹt ra, ông Diệm tiếm quyền “quốc trưởng”, chấp thuận “kiến nghị của quốc dân”, mà “quốc dân” ở đây… thì toàn là em ruột, em dâu, họ hàng  nhà ông Diệm. Hài hơn nữa, ông Diệm chấp thuận luôn cả cái mục “suy tôn” chính ông, có trong nội dung “kiến nghị”.
Ông Diệm chọn ngày, chưa đầy 2 tuần sau, là ngày 23-10-1955 để tổ chức “trưng cầu dân ý”.
Trước khi trò hề “trưng cầu” diễn ra, Đại tá Edward Lansdale, trùm CIA Mỹ và là tổng đạo diễn, ngượng quá, phải chuồn về Mỹ lánh mặt. Lansdale dặn dò ông Diệm: “Trong lúc tôi vắng mặt, tôi không muốn bỗng nhiên nhận được tin ông đắc cử với tỉ số 99.99 phần trăm số phiếu”. Rõ là khách quan nhé?
Ấy thế mà kết quả “trưng cầu dân ý” ngày 23-10-1955 cho thấy ông Diệm đắc cử với số phiếu chiếm tỉ lệ 98.2%, còn 1,1% là tỷ lệ số phiếu bầu cho “Quốc trưởng” Bảo Đại. Bớt được những hơn 1%, ông Diệm kể ra cũng ngoan, biết nghe lời chủ Mỹ đấy chứ!
Có sự gian lận đáng xấu hổ như Edward Lansdale lo xa hay không, hãy nhìn vào số phiếu bầu cho ông Diệm tại khu vực Sài Gòn thời ấy thì rõ:
Thống kê của chính quyền bấy giờ nhé: kết quả kiểm phiếu tại khu vực Sài Gòn, ông Diệm được bầu những 605.025 phiếu trong khi chỉ có 450.000 cử tri ghi tên. Tỷ lệ “kinh dị” xấp xỉ 130%, (đấy là với điều kiện cả 450.000 người ghi danh đều đi bỏ phiếu chứ còn con số thực sẽ luôn phải thấp hơn nhiều).
Bỏ rẻ, cứ 10 người Sài Gòn đi bầu, thì có ít nhất 13 “người” bỏ phiếu cho ông Diệm! Ba con ma kia ở đâu ra? Có gian lận hay không, có giả dối hay không, có ngụy hay không đã rõ rồi nhé!
(Quá trình ông Diệm mang thai cái “Việt Nam cộng hòa quốc” bạn đọc có thể xem chi tiết hơn ở hai bài đã đi trên blog này: 
Ba ngày sau, 26-10-1955 ông Diệm tuyên bố khai sinh ra cái “Việt Nam Cộng hòa cuốc”, đồng thời cứ tự phong mình làm Tổng thống cái đã, trong khi bộ sậu gia đình dòng họ vẫn chưa kịp sản xuất ra Hiến pháp cho “cuốc ra” mới. Như thế cũng có nghĩa là đã có “hiến” với “pháp” quái đâu để bảo rằng cái chức Tổng thống của ông Diệm là hợp hiến hay hợp pháp. Mà thôi, đã bảo là ngụy mà lại, có oan đâu, thậm chí đến cái “cuốc ca” của “Việt Nam cộng hòa cuốc” cũng phải đi thó từ bài Tiếng gọi sinh viên của cộng sản Lưu Hữu Phước kia mà.
Đấy, cái “thực thể” “Việt Nam cộng hòa cuốc” ra đời từ một cuộc “trưng cầu dân ý” đại bịp bợm và tiếu lâm như thế, lại do một ông, có thể nói là ngụy chính tông, ngụy toàn gia, ngụy cha truyền con nối, ngụy có nòi luôn, đẻ ra và làm lãnh đạo.
Vậy thì, thưa các nhà “dziết sử”.
Xuất thân của cái “Việt Nam cộng hòa cuốc” nó là như thế, đòi mọi người không gọi đích danh là ngụy thì làm sao đảm bảo tính khách quan đây, hả các quý ngài?

---------------



4 nhận xét:

  1. Vụ "công nhận" nhận này làm em Lý đau nhỉ.

    Trả lờiXóa
  2. có vị cho rằng chữ ngụy có thể chợ búa, thiếu tính hàn lâm, nhưng với chúng ta nó lại nói lên sự thật. Trên đời này nhiều khi phải nói thẳng nói thật, chứ dùng từ hàn lâm thì lại trật lất.

    Trả lờiXóa