Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

Ngoại giao cởi truồng!

Ai thích chiến tranh, giơ tay? Không ai cả!
Ai yêu hòa bình, giơ tay? Một chăm phần chăm, kể cả các nhà rân trủ, kể cả chị Bùi Hằng, với lời nguyện cầu lừng danh!
Tàu có dám chiến không?
Nên nhớ dân Tàu là những nhà buôn giỏi nhất trên thế giới và các chính trị gia của họ đều thừa hưởng gien con buôn từ đại gia Lã Bất Vi.
Một lần nữa lại phải nói, chỉ có những thằng ngu mới cho rằng các điểm nóng tranh chấp trên thế giới ngày nay vẫn bị chi phối bởi sự khác biệt về tư tưởng hay ý thức hệ.
Trong quan hệ quốc tế ngày nay, lợi nhuận là thống soái, chứ không phải là chính trị, ngay cả Mao sếnh xáng dưới địa ngục cũng đã sám hối như vậy.
Sự kiện Maidan, xuất phát từ đầu vốn chỉ là việc tranh giành lợi nhuận của đám tài phiệt ngả nghiêng Ukraine, đã tạo điều kiện cho nước Nga vào cuộc, lôi theo một đống những EU và Mỹ ông chẳng bà chuộc om xòm, thuần túy chỉ vì quyền lợi của chính của họ trong khu vực.
Rốt cuộc chỉ có nước Nga đang nhâm nhi mối lợi, còn đám kia thì vẫn loay hoay bàn cách trừng phạt, mà trừng phạt kinh tế, thì đích thị vẫn là vị lợi.
Thế còn uy tín của Siêu cường số dzách? Xin thưa, uy tín cũng chẳng là đách gì nếu nó không mang lại quyền lợi thiết thực. Siêu cường từng “bỏ người chạy lấy của”, để các bô lão VNCH hải ngoại ba mươi chín năm nay vẫn còn chưa nguôi ngoai niềm “quốc hận”.
Với dàn khoan HD 981, Tàu giăng bẫy khiêu khích Việt ở biển Đông, nhưng xét về mục tiêu “lợi nhuận” liệu Tàu có thực sự muốn gây ra một cuộc chiến với Việt trong thời điểm hiện tại hay không?
Lô gic trả lời là: Không!
Vì nếu nổ ra cuộc chiến, Tàu hoàn toàn chỉ “mất”, chứ không “được” một cái gì, và “mất” cả vốn lẫn lời.
Thứ nhất, Tàu thừa biết, nếu chiến với Việt, họ sẽ phải tiến hành một cuộc chiến lâu dài, vì Việt sẽ đánh đến cùng. Vậy là chén kiểu phải đụng chén sành, vỡ mới thôi. Bên nào bất lợi?
Thứ hai, nếu phải kéo dài cuộc chiến đến kiệt sức, họ sẽ mất đi vai trò cường quốc hàng đầu thế giới về kinh tế và quân sự. Điều đó sẽ tạo điều kiện cho các đối thủ cạnh tranh trực tiếp hưởng lợi và qua mặt. Được con săn sắt hay không chưa biết, nhưng mất con cá vàng, Tàu có cam chịu trở về ngồi bên máng lợn?
Thứ ba, do vị trí đặc biệt của khu vực biển Đông, ảnh hưởng trực tiếp đến việc lưu thông hai phần ba lượng hàng hóa vận tải đường biển trên thế giới, do đó một loạt nước sẽ không muốn chiến tranh xảy ra. Và nếu gây chiến, Tàu sẽ chuốc thêm một đống kẻ thù. Tàu mới chỉ khiêu khích Việt, thì đã lập tức hình thành các nối kết Việt, Nhật, Asean và cả Mỹ, (còn Nga, hãy đợi đấy!, Ну, погоди !).
Và thứ tư, lịch sử xâm lược Việt của Tàu đã dạy họ rằng, nếu gây chiến xâm lăng Việt, không những không có lợi mà e rằng Tàu cũng sẽ chả còn cái răng nào mà ăn cháo củ cải. Năm nước trong Hội đồng Bảo an LHQ, Việt cũng chọi đến ba rồi. Nếu ưu ái tính cả Anh trong liên quân Anh Pháp (Nam bộ 1946), thì còn sót mỗi Nga là chưa đụng độ.
Mà đã chả ai thích “chiến” thì chẳng có lý do gì mà không hoan hô anh tướng Phùng Quang Thanh.
Tại Hội nghị Shangri-la, bài nói của anh đã làm cho tướng Tàu Vương Quán Trung tức điên mà chẳng thể trút giận đi đâu được. Vương Quán Trung đã bấn loạn tới mức bỏ cả bài phát biểu soạn sẵn để ăn nói cà lăm, xoay mũi dùi sang Nhật với Mỹ (và ngày hôm nay tướng Trung đang bị tố là bôi nhọ nước Nhật).
Tướng Tàu tức một, thì mấy anh rân trủ mạng lại tức mười, thế mới hài. Nhưng ngẫm ra cũng không có gì là lạ, vì mấy anh này vốn là đồng đảng mèo mả gà đồng với chị Bùi Hằng, ngày đêm “lập đàn” ở trong đầu, “cầu cho thầy nó đánh nó” (ấy thế mà nãy bảo giơ tay, thì không chịu giơ).
Ác nguyện bất thành, mấy anh rân trủ mạng cú quá, bèn gọi anh Phùng Quang Thanh là tướng mà “hèn”, là tướng “mặc váy”. Ố la la!
Mấy anh này tôi biết, lúc anh lính bộ binh Phùng Quang Thanh đang trần ai khoai củ đánh nhau với Mỹ ở miền Nam và được phong Anh hùng thì có anh còn đang cởi truồng, có anh được nhà nước gửi sang Đông Âu du học, và biết đâu vẫn thường bán quần mua váy để tạo dựng tiền đồ (tiền và đồ).
Các anh giận nên mất khôn, quên rằng hội nghị Shangri-la là đối thoại, tức là một kênh ngoại giao. Mà làm ngoại giao thì tướng cũng phải “diễn”, và mục đích tối hậu là đạt được sự gắn kết và đồng thuận với quốc tế, chứ không phải là để múa võ, khoe cơ bắp, hoặc phùng mang trợn mắt, đe nẹt người, như các anh nóng lòng chờ đợi.
Còn nếu các anh vẫn thích làm anh hùng hào kiệt, múa võ và khoe cơ bắp trước bàn dân thiên hạ, thì tôi cũng rất hoan nghênh. Ngoại giao toàn dân, ngoại giao toàn diện mà, xin mời. 
Có điều, xin các anh phải mặc quần hay đóng khố vào cái đã, cho tôi nhờ.

Tứ đại hào kiệt


Và đây là thất đại anh hùng

11 nhận xét:

  1. Hay, cụ Lý có đọc bài của Bao Anh Thai chửa?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bao Anh Thai à? Không biết - Có gì hay M Kh dán vào comment cho đọc với.

      Tớ không biết dùng facebook.

      Xóa
  2. Nhiều người phê phán về bài phát biểu mềm mỏng của tướng Thanh nhưng không hề để ý tới agenda của hội nghị Shangri-la (và điều này sẽ tác động lớn đến thái độ thế giới nhìn vào VN và TQ).

    Trong agenda ở trong ảnh, 2 bài phát biểu đầu tiên là của Nhật sau đó đến Mỹ. https://scontent-a-lax.xx.fbcdn.net/hphotos-xfa1/t31.0-8/10287018_10152272408123323_7913832764895775733_o.jpg

    Chúng ta đều đã biết là 2 nước này phát biểu cứng rắn ra sao.

    Sau đó đến bài của tướng Thanh vào buổi chiều và bài của tướng TQ đến tận sang ngày hôm sau.

    Điều đó có nghĩa gì? có nghĩa là sau bài phát biểu cứng rắn của Nhật vào ngày thứ 6, thế giới sẽ phân tích mổ xẻ câu chuyện biển Đông.

    Vào ngày thứ 7, bài phát biểu của Mỹ diễn ra, sau đó là bài của VN. Bài cuối cùng của TQ là vào sáng chủ nhật - tức là báo chí có đưa và người dân có đọc thì cũng chỉ là vào buổi chiều CN mà thôi.

    Vào ngày thứ 6, thứ 7, cả người dân quốc tế sẽ quan tâm đọc.

    Nhưng vào chiều CN thì mọi người sẽ chuẩn bị cho tuần làm việc sau và ít ai sẽ quan tâm thông tin vào ngày đó.

    Điều đó khiến cho TQ, dù có nói ở Shangri-la, nhưng hầu hết cộng đồng quốc tế chỉ nghe điều Nhật, Mỹ và VN nói.

    Trong bối cảnh đó, Nhật vỗ mặt thẳng TQ trong hội nghị chính thức và ở ngoài lề tuyên bố hỗ trợ cao nhất cho Cảnh sát biển VN.

    Mỹ tuyên bố trong hội nghị là TQ gây hấn và bên ngoài thì đưa tiên tàu chiến vào tập trận ở biển Đông.

    Với hoàn cảnh leo thang về ngôn ngữ như vậy, một bài phát biểu mềm mỏng của tướng Thanh đã khiến cho thế giới thấy rằng đây là cuộc đối đầu của các nước lớn về việc thể hiện vai trò siêu cường.

    Còn VN thì chỉ muốn gìn giữ hoà bình và những gì là của mình.

    Chính vì thái độ đó của VN nên vào ngày CN, tướng TQ đã không có cớ để vu cáo VN là "tay sai" của Mỹ và Nhật nhằm khuấy động biển Đông.

    Ông này cáu tới mức như báo Tuổi trẻ tường thuật:

    TRÍCH:

    "Bỏ bài phát biểu đã chuẩn bị từ trước, tướng Vương dành tới hơn 10 phút độc diễn để lên án Mỹ và Nhật “có hành động khiêu khích với Trung Quốc”.

    “Ông Abe và ông Hagel có sự chỉ trích một cách không tưởng tượng được với Trung Quốc - ông Vương chỉ trích - Tôi hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Có cảm giác như họ có sự phối hợp với nhau chặt chẽ, họ ủng hộ nhau, họ khuyến khích nhau. Họ lợi dụng lợi thế của người nói trước trong Shangri-La và đưa ra các hành động khiêu khích, thách thức với Trung Quốc”."

    HẾT TRÍCH

    Bằng việc mềm dẻo trong ngôn ngữ, tướng Thanh đã khiến cho TQ nổi giận thể hiện bản chất của mình và hướng sự nổi giận đó vào phía Mỹ và Nhật.

    Trong võ Vịnh Xuân hay Aikido, đó là đòn xoay người để lực tấn công của đối phương trượt ra ngoài. Nó có hiệu quả không - có đấy - việc tướng TQ bực đến mức bỏ cả bài viết chuẩn bị trước (và chắc chắn được viết kín kẽ) để chửi Mỹ và Nhật từ chuyện "lợi dụng phát biểu trước" tới chuyện không thể vu cáo Việt Nam ôm chân 2 cường quốc để phá TQ (để thanh minh với nhân dân TQ).

    Mọi người muốn nói bài viết tướng Thanh dở về văn thì nói, nhưng về sách lược, tôi coi ông ấy là tay có cả trí cả dũng.

    Về trí, chính là sự nhẹ nhàng xoay đòn cho các bên liên quan va nhau ở Shangri-la vừa rồi.

    Về dũng, tướng Thanh đi lên từ một người lính bộ binh thường đến chức Đại tướng và ông là anh hùng lực lượng vũ trang trong chiến tranh chống Mỹ khi còn rất trẻ. https://fbcdn-photos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xpf1/t1.0-0/10402774_10152143225541453_817153635731692064_n.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://m.facebook.com/photo.php?fbid=10152272408123323&id=550138322&set=a.126721608322.103908.550138322

      Xóa
    2. Cám ơn bác khoằm về bài viết của anh bao anh thái, rất bất ngờ vì tư tưởng như hai trong một, khàkha.

      Xóa
    3. Anh Bao Anh Thai này quả thật là tư tưởng rất tương đồng với cụ Lý, trong rất nhiều vấn đề chứ không chỉ vụ này.

      Xóa
  3. Chết cười với cái ảnh tứ đại hào kiệt và thất đại anh hùng.Nhưng nói thật các nhà "dân chủ" ở ta chỉ thích dâm ô thôi, kiểu như thằng Ngô nhật Đăng con anh thợ thơ Xuân sách ấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thưc ra tôi thích ảnh 1 hơn, vì coi các anh rân trủu như con nít, nhưng ảnh 2 lại thể hiện đươc cái ý bọn hung hăng tiếtt vịt lại chính là đám không có chim, hoăc chim teo.
      Anh phẹt mới viêt entry hay đáo để, có ý đó, tộ sư anh phẹt liêt.

      Xóa
    2. Hahahahaha...đêm nay có lẽ thức trắng đêm để đọc các bài viết của bác Lý rồi. Muốn được học hỏi cách viết của bác quá bác Lý ơi.

      Xóa
  4. Gớm, hay như cái lỗ lồn! Ặc ặc ặc....!!!
    (Xem xong xóa đi nhá, há há há...)

    Trả lờiXóa