Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

Thảm sát tại New Zealand, các nhơn xĩ lặn đâu mất tăm?




------------

Hôm 15-3 vừa qua, một vụ thảm sát kinh hoàng nhất đã xảy ra tại New Zealand, cướp đi sinh mạng của 50 người tại thành phố Christchurch.
Nghi can chính trong vụ việc này là Brenton Harrison Tarrant, 28 tuổi, công dân Australia, đã bắt và bị truy tố tội giết người.
Vụ thảm sát kinh hoàng này lập tức gây chấn động trên toàn thế giới.
Thủ tướng New Zealand, bà Jacinda Ardern đã lập tức tuyên bố cấm toàn bộ các loại vũ khí bán tự động và tất cả các loại súng trường tấn công trên toàn đất nước.
Ngày 15-3, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã xóa những dòngTweet cổ võ bạo lực trước đó, đồng thời  “gửi lời chia buồn sâu sắc và lời cầu chúc an lành đến người dân New Zealand sau vụ thảm sát kinh hoàng ở các nhà thờ Hồi giáo
Thư ký báo chí Nhà Trắng Sarah Sanders: Lên án mạnh mẽ vụ tấn công ở thành phố Christchurch. Chúng tôi đồng cảm với các nạn nhân và gia đình của họ. Chúng tôi sát cánh với người dân New Zealand và chính phủ của họ để chống lại hành động thù hận xấu xa này”.
Cùng ngày, Tổng thống Pháp Emmanuel Macron phát biểu trên tài khoản Twitter khẳng định: “Nước Pháp phản đối mọi hình thức của chủ nghĩa cực đoan và sẽ hợp tác với các đối tác trong cuộc đấu tranh chống lại chủ nghĩa khủng bố trên toàn cầu”.
Tiếp theo, Bộ trưởng Ngoại giao Pháp Jean Yves Le Drian đã gửi lời chia buồn tới các nạn nhân của 2 vụ tấn công nói trên và nhấn mạnh, các vụ tấn công này “củng cố quyết tâm chung của chúng ta trong cuộc chiến chống lại chủ nghĩa khủng bố trên toàn thế giới”.
Thị trưởng thành phố Paris bày tỏ sự đoàn kết với các nạn nhân bằng cách tắt đèn Tháp Eiffel trong buổi tối ngày 15-3.
Hôm sau, gã khổng lồ mạng xã hội Facebook gỡ bỏ 1.500.000 các video liên quan đến vụ thảm sát…
Ông chủ Mỹ, Pháp phản đối rần rần như thế, mà các vị nhơn xĩ cẩu nô xứ ta mãi vẫn chả thấy ho he gì, điều này khiến tôi rất lấy làm lạ.
Vì, chả bù… cho một vụ khủng bố khác là vụ tấn công vào tòa soạn tờ Charlie Hebdo, xảy ra tại nước Đại Pháp hồi tháng 1-2015, làm 12 người thiệt mạng thì bày đàn các vị đồng loạt lên cơn hung hăng như chó dại.
Đặc biệt hai vị nhơn xĩ hàng đầu là Quang A và Huệ Chi còn chả quản thân già, bụng đói, chân run, chầu chực suốt đêm giá rét trước cửa Đại sứ quán Pháp, đeo biển “Je suis Charlie” trước ngực. 
Tôi bây giờ nghĩ vẫn còn căm giùm các cụ, mả mẹ cái bọn mũi lõ ấy chứ, suốt đêm tịnh không có thằng chó đẻ nào bước ra, thò tay qua hàng rào thí cho hai cụ chén trà nhạt.
Có ảnh do các cụ tự chụp để làm chứng bên dưới đây.
Lúc ấy (2015) chưa có luật An ninh mạng, tôi có vì căm thù bọn Tây lông mà đại tiện gọi hai cụ là lưỡng cẩu chầu phân, nay có luật rồi, nhẽ đéo nên hổ báo nữa các cụ nhẩy?


Mặc thiên hạ "lưỡng long chầu khẩu"
Ta với mình lưỡng cẩu chầu ....phân
Đèn khuya soi tỏ tinh thần,
Chưa đầy hai sọt, chưa cần ... ăn cơm!


-------------



Thứ Hai, 25 tháng 3, 2019

VTV hàng thịt???


Bài chép lại từ blog Tre làng;

http://www.trelangblog.com/2019/03/he-he-vtv-cap-anh-luon-gao-roi-gan-cho.html

-------------

HE HE... ĂN CẮP ẢNH RỒI GÁN CHO TRƯỜNG MẦM NON Ở BẮC NINH

Cuteo@

Truyền thông đang thổi quá mức vụ sán lợn, khiến cho hàng ngàn người dân sợ hãi, khổ sở đưa con đi khám tại Hà Nội thay vì khám tại địa phương. Thậm chí, chính truyền thông đã bịa đặt thông tin, hình ảnh làm người dân hiểu sai về bệnh này. 

Ảnh 1 của VTV (thực chất là ăn cắp trong bài "Bệnh sán lợn (lợn gạo) và các biện pháp phòng bệnh", đăng ngày 7/11/2018, trên trang thông tin của Cục y tế dự phòng, rồi gán cho trường mầm non ở Bắc Ninh).




Ảnh 2 của bài viết "
Bệnh sán lợn (lợn gạo) và các biện pháp phòng bệnh", đăng ngày 7/11/2018, trên trang thông tin của Cục y tế dự phòng.



Tuyên truyền không đúng sự thật, phản khoa học, phản cảm mà ra rả từ sáng đến đêm, thậm chí vào ngay bữa ăn, mà cứ giun mới sán...Phát kinh. Trường hợp VTV là một ví dụ. 

Mới đây, bạn Việt Hoàng đã làm một việc rất có ý nghĩa vào lúc này là bóc phốt VTV đã lấy hình ảnh trong giáo khoa từ năm 2018 để gán cho đó là hình ảnh tại trường mầm non ở Bắc Ninh.

Các bạn VTV.vn cho mình hỏi tí, trong bài viết dưới đây, đăng ngày 16/3/2019 với tiêu đề: Cận cảnh thịt lợn nhiễm sán mà trường mầm non ở Bắc Ninh cho trẻ ăn, có cái ảnh đầu tiên với ghi chú: “Rất nhiều kén trắng trên miếng thịt sống”.

Xin hỏi bức ảnh này từ đâu ra? Chụp cận tại trường mầm non Thanh Khương hả? hehe

Thôi để mình trả lời.

Tấm ảnh này lấy trong bài viết: Bệnh sán lợn (lợn gạo) và các biện pháp phòng bệnh. Bài này, ảnh này đăng ngày 7/11/2018, trên trang thông tin của Cục y tế dự phòng.

Ahihi, sao bài của VTV lấy ảnh, nói rõ là cận cảnh thịt lợn nhiễm sán mà trường mầm non ở Bắc Ninh cho trẻ ăn, đã được đóng logo cẩn thận, lại đc lấy từ website của Cục Y tế dự phòng? 

Các bạn chơi bời kiểu gì vậy?

Mời anh chị em xem link hai bài dưới cm nhé. Để đây chiều mình sẽ bóc tiếp VTV 24 để hỏi xem, clip 41s ghi hình thịt lợn gạo họ lấy từ đâu ra mà dám tuyên bố xanh rờn trên sóng, do cô nuôi của trường/giáo viên của trường ghi lại.

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2019

Tổng Tư lệnh quân đội Nhật "giảng bài" cho Trần Trọng Kim, ngày 13-5-1945





------------
Ngày 11-3-1945, Triều đình Huế công bố bản“Tuyên cáo Độc Lập”. Có điều, một văn kiện tối cao, cực kỳ quan trọng, liên quan đến vận mệnh cả một quốc gia này lại do một người Nhật, là Đại sứ Yokoyama Masayuki viết sẵn. Hoàng đế và Lục vị đại thần An Nam chỉ có 15 phút để… vừa ký và vừa run. (Xem ghi chép của Nhà báo Phan Kỳ Nam tại đây).
Nhưng chưa đầy hai tháng sau, ngày 9-5-1945, Đức đầu hàng Đồng Minh. Lúc này, nhà nước Quân chủ Nhật – chẳng khác gì đám bèo Tây để mớ bọt nội các Trần Trọng Kim bám vào - cũng lâm vào nguy cơ rã đám giữa dòng xoáy thời cuộc. Vậy là “nền độc lập ăn theo” của Trần Trọng Kim (và cũng là của một vài nhà rân chủ củ chuối ngày nay) cũng theo đó đếm từng ngày... chờ giờ báo tử.
Trong bối cảnh ấy, ngày 13-5-1945, Tổng-tư-lệnh quân đội Nhật-bản tại Đông-dương là tướng Tsuchihashi Yuitsu có một cuộc hội kiến với triều đình Huế tại điện Cần Chính.
Tại đây, Tướng Tsuchihashi Yuitsu đã đọc một bài diễn văn trước Bảo Đại và toàn thể Nội các Trần Trọng Kim. Bài phát biểu này đã được các báo tiếng Việt lúc ấy đăng lại vào ngày 18-5-1945.
Để góp phần tìm hiểu người Nhật đòi hỏi những gì ở Nội các Trần Trọng Kim vào thời điểm chỉ hai tháng sau khi ban phát món quà “độc lập bánh vẽ”, kèm khuyến mãi là nạn đói khủng khiếp đã làm chết hàng triệu người dân Việt, xin chép lại nguyên văn “bài giảng” của Tướng Tsuchihashi Yuitsu đối với Bảo Đại và nội các Trần Trọng Kim, trích từ  sách Lịch-sử Độc lập và Nội-các đầu tiên Viet Nam do tác giả Nguyễn Duy Phương - Việt Đông xuất bản cục phát hành vào thời điểm ấy:
Kính tâu Hoàng-thượng,
Nước Nhật-bản chúng tôi đương phải đối phó với một tình thế cực kỳ nghiêm-trọng chưa từng có trong quãng lịch-sử vẻ vang 2600 năm nay.
Hiện chúng tôi đã tới đầu một con đường rẽ nó đi tới hai đích và tùy theo số lực-lượng chiến-đấu đem xuất dụng, chúng tôi sẽ phải một là thắng trận, hai là bại trận.
Lực-lượng chiến đấu ấy là những gì? Trước hết là thực-lực của toàn-quốc chúng tôi, và sau nữa là sức hợp-tác của tất cả các nước trong Đông-á cùng chung số phận với Nhật vẫn muốn cho Nhật lấy phần toàn thắng.
Chắc Hoàng-thượng cũng thấu rõ ràng nếu Nhật bại trận thì toàn khu Đông-Á chẳng những không mong được thái-bình, thịnh-vượng và hạnh-phúc, mà trái lại còn lo sẽ gặp phải một cuộc đời khốn khổ hơn trước dưới quyền áp bức tàn khốc của người Âu Mỹ.
Sự hợp tác đó của các dân-tộc có thể xét theo hai quan-niệm, một là hợp tác tự-động hai là hợp-tác thụ-động.
Hợp-tác tự-động là các nước phải đem tất cả lực lượng ra giúp Nhật một cách hoạt-động để đánh bại kẻ thù chung.
Hợp-tác thụ-đông là các nước ấy phải nhất nhất không làm điều gì có thể cản trở hay giảm sức hoạt-động  của các cơ-quan Nhật.
Nay ta hãy đem áp dụng nguyên-tắc trên cho Đông-dương. Nhân danh là Tổng-tư-lệnh quân đội Nhật ở xứ này, chúng tôi phải thi-hành các phương-sách để tăng lực-lượng cho các cơ quan phòng thủ trong xứ, chúng tôi phải dự mưu dùng binh.
Nếu các việc dự bị ấy không kịp thời, thì chúng tôi lỗi với nhiệm vụ. Chúng tôi cần phải có Việt-nam đế-quốc tận tâm hợp tác về phương diện tinh thần cũng như về phương diện vật chất, để cho sứ mệnh của chúng tôi được thực hiện một cách hoàn hảo. Điều kiện thứ nhất để thực hành sự hợp tác ấy là người Việt-nam hiểu rõ ý của nước Nhật thành ra góp sức với chúng tôi. Sự thành tâm ấy sẽ làm gốc cho cuộc hợp tác chặt chẽ về phương diện thực tế! Về phương diện này, nay mai chúng tôi sẽ dễ dãi với Nội-các mới vài điều yêu cầu nhiều (sic) như: phải tiếp tục làm những con đường quân dụng đã khởi công trong năm 1945, phải giữ nguyên các thuế khóa cần thiết để có tiền mà thi hành mọi việc. Vả lại tôi rất có ý làm sao cho nền trật-tự xã-hội khôi phục được, khả dĩ nhân dân trong toàn sứ (xứ) đều được yên tâm hợp tác với quân đội Nhật. Mục đích cốt yếu của chính sách chúng tôi là để tránh khỏi những sự nao lòng có phương hại đến cuộc trị-an. Bởi vậy tôi muốn rằng về mặt chính trị và hành chính, sự cải cách chỉ ở trong phạm vi tôi cần thiết đối với sự sắp đặt chiến lược. Chính vì đế-quốc tôi chuyên tâm lo việc binh bị nên tôi mong sao cho trong vấn đề hành chính, tôi phải bàn đến ít chừng nào hay chừng nấy.
Nếu Hoàng-thượng nhận rõ nguyên tắc tôi đương theo này, thì cái thái độ mà chính-phủ Việt-nam theo sẽ hiện rõ ràng trước mặt ngài: cái thái độ của một người bạn chân thành, một mặt chịu hy-sinh để giúp đỡ chúng tôi và một mặt không làm điều gì trở ngại cho chúng tôi.
Chúng tôi mong Hoàng-triều Chính-phủ sẽ mau tay cải tổ thế-hệ chính-trị trong nước để các dự án về chiến lược của chúng tôi có thể thực hành được dễ dàng.
Chúng tôi không khi nào nghĩ đến việc tham danh, dự vào chính sách nội-trị của nước Việt-nam độc-lập, nếu chính sách ấy không trở ngại cho các kế hoạch hành binh của quân đội Nhật.
Chúng tôi hiểu rõ nguyện vọng và cả các điều dự-trù của Hoàng-thượng để sau này kiết thiết lại nền độc-lập của nước Việt-nam. Chúng tôi cũng hết sức giúp vào việc củng cố nền độc-lập cho quý quốc, song nếu nước Nhật không được phần toàn thắng thì các nước ở Đại Đông-Á còn gì nữa? Trong trường hợp đó, tương lai Việt-nam sẽ ra thế nào? Trên kia tôi đã trả lời câu dự đoán bi quan ấy rồi. Tôi xin nhắc lại một lần nữa: Nước Nhật hiện đương ở một thời kỳ nghiêm trọng. Thời kỳ ấy sẽ định đoạt tương lai không những của nước Nhật nhưng của cả khu Đại Đông-Á.
Tâu Hoàng-thượng.
Nếu Ngài hiểu cho tình thế ấy và Chính-phủ ngài muốn hành động vì những ý nghĩa đã kể trên, thì tôi chắc chắn rằng toàn thể dân tộc Việt-nam sẽ chịu hy sinh để giữ lấy phần toàn thắng cho nước Nhật và như vậy cùng là đã giữ được thịnh vượng, hạnh phúc cho người Việt và lại bảo vệ được cả một tương lai rực rỡ cho toàn khu Đông-Á.”
--------
Ảnh chụp tư liệu, bổ túc ngày 25-3-2019: 




Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

Thông não cho đám bách cẩu chầu phân chúng mài...





-----------------

Nhân dịp Tổng thống Hoa Kỳ sang Việt Nam dự họp, trò hề thỉnh nguyện thư cũ rích lại được đám cẩu nô rân trủ dấm dúi soạn lại.
Lần này bọn bỏn biết thân phận tôi đòi đê tiện, không dám sủa cắn gấu quần ông chủ như những lần trước, mà chỉ khẩn khoản nâng bi, xin Donald Trum ra tay áp đặt trên đất nước Việt Nammột tiêu chuẩn sống mới cho thế kỷ 21 mà Hoa Kỳ đề xướng.
Nếu có ai cắc cớ hỏi rằng cái tiêu chuẩn sống Hoa Kỳ” ấy cụ tỉ là clgt, thì 100 con cẩu nô, đảm bảo ngay và luôn, đéo con nào biết nó là cái giống gì, dẫu bọn bỏn lúc nào toe toe những nhãn mác này với nọ.
Rõ ràng là, với cái tư duy nô lệ của đám cẩu nô đần độn chỉ biết bưng bô vọng ngoại này, thì đất nước ta muốn “tự cường” cũng khó, nói gì đến việc quyết bảo vệ  Độc lập, Tự do, Toàn vẹn lãnh thổ của mình bằng mọi giá” như bọn chó lảm nhảm trong thư thỉnh cầu.
Thế còn với Donald Trump, tiêu chuẩn sống của Mỹ là thế nào? Và thư của 100 cẩu nô đã đến tay, hay đến tai Trump hay chưa?
Không rõ.
Chỉ thấy trước sau cuộc họp, Trump chả hề đả động gì đến nước Mỹ với cái tiêu chuẩn sống như là một khuôn mẫu cho toàn thể nhân loại mà đám cẩu nô vọng tưởng và xin xỏ. Trái lại Trump cứ nhăm nhăm khen đất nước, con người Việt Nam.
Thôi thì chép lại đây làm phúc, may ra có thể dùng chùi não cho đám bách cẩu chầu phân kia được.
Cụ tỉ thế này:
Hồi năm nẳm, khi đến Đà Nẵng dự Hội nghị, Trum đã tuyên bố, (tuy có hơi lựu đạn): “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là một phép mầu vĩ đại của Thế giới”. (Quá khen, thật ngại quá đi mất!)
Lần này, tại Hà Nội, hôm 26-2, Trump bảo:
“Việt Nam đang phát triển rất mạnh. Tôi đã được chứng kiến những gì các bạn đã làm được và cảm thấy tự hào vì những thành tựu đó. Tôi cũng ngỏ lời cảm ơn Việt Nam đã đứng ra tổ chức Hội nghị Thượng đỉnh lần này và chúng tôi (Hoa Kỳ và Triều Tiên) rất cảm kích vì sự nhiệt tình đó. Việt Nam chính là hình mẫu cho việc chỉ cần có “tư duy tốt” sẽ có kết quả tốt”.

Hôm 27-2, trong khi sánh bước cùng thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Trump đã bất ngờ dừng lại, rẽ sang các em thiếu nhi đang đứng chào và nhận lấy một lá cờ Việt Nam, sau đó  giơ cao lá cờ cùng với nụ cười tươi roi rói.


Sáng ngày 27-2, trên trang mạng xã hội Twitter, Trump ca ngợi sự hiếu khách cũng như sự phát triển kinh tế của Việt Nam, rằng Việt Nam đang phát triển với tốc độ hiếm nơi nào trên Trái Đất so được”.
Trong cuộc hội kiến với cụ Tổng nhà mình, Trump trân trọng mời cụ Tổng thăm chính thức nước Mỹ trong năm nay sau khi cả hai cùng chứng kiến lễ ký vài cái hợp đồng be bé ấy mà, tổng trị giá chỉ có hơn 21 tỉ USD.
Những thỏa thuận này bao gồm: VietJet mua 100 máy bay Boeing 737-MAX cùng với 215 động cơ LEAP do General Electric chế tạo; Bamboo Airways mua 10 máy bay Boeing 787-9; Vietnam Airlines mua các hệ thống hỗ trợ đặt chỗ và dịch vụ khác từ Công ty Sabre với giá trị tối thiểu là 50 triệu USD.
Đại sứ quán Mỹ mừng húm, tuyên rằng, các hợp đồng này sẽ cung cấp hơn 83.000 việc làm cho người dân Mỹ.
Trên đường về, ngay trên tàu bay, Trump tranh thủ đăng dòng Twitter: “Cảm ơn các lãnh đạo nước chủ nhà hào phóng của chúng tôi tại Hà Nội tuần này: Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và những người dân tuyệt vời của Việt Nam”.
Về đến nhà, hôm 1-3 Trump lại tiếp tục đăng một dòng trạng thái trên mạng xã hội ca ngợi “Việt Nam là đất nước tuyệt vời”.
Và hôm qua, ngày 3-3, trang mạng chính thức của Nhà Trắng đăng dòng Twitter: “Quan hệ thương mại Mỹ và Việt Nam đã mang lại hàng tỷ USD doanh thu cho hàng hóa và các ngành dịch vụ của Mỹ, tạo ra hàng nghìn việc làm cho người Mỹ và mở ra những thị trường mới cho nông dân Mỹ”.
Đấy, thấy chưa? Ông chủ bất đắc dĩ của đám cẩu nô chúng mài đang dạy chúng mài điều gì?
Dạy thế này này:
Chính Việt Nam mới đang là hình mẫu phát triển đất nước cho nhiều quốc gia  rên thế giới.
Chừng đó liệu có đủ để đám bách cẩu chầu phân chúng mài ngộ ra chửa???
Thật là bị làm ông chủ chúng mài cũng cực quá đi thôi!

----------------------