Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

Phan Anh - Trung gian từ thiện



------------

Việc người dân vùng lũ tay thì nhận quà cứu trợ từ các hội nhóm thiện nguyện như nhóm của MC Phan Anh mà miệng thì lại cứ cám ơn Đảng và Chính phủ… làm cho họ nhà rận muốn phát điên vì cay cú. Có thể chính vì điều này mà giờ đây hiện tượng Phan Anh lại trở trành cái gai trong mắt họ. 
Người làm từ thiện đích thực, hay nói “cao” hơn là “thực hành hạnh bố thí” (chữ của nhà Phật) thì sẽ chả mấy quan tâm đến chuyện ai cho, ai nhận và ai phải cám ơn. Ví von hình tượng một chút, thì hàng triệu loài sinh vật trên trái đất, trong đó có loài người (và nhất là loài người) đều đã, đang và sẽ từng ngày hưởng “lộc” từ ánh nắng mặt trời nhưng đã mấy người biết đến ai là “người cho”. Mà về phía “người cho” thì cũng vậy, có bao giờ ta thấy “ông mặt trời” kể công rằng ánh sáng này là của ta, màu xanh cây lá đó hay vị ngọt bùi trong hạt gạo kia là của ta đâu? 
Cách đây hơn hai tháng, mình nhận được “trát”, bảo đi dự khai giảng năm học vào sáng ngày 5-9-2016 ở một huyện vùng biên, giáp Campuchia. 
Bảo là đi dự lễ khai giảng, chứ thực chất là “bố cháu” đi “trao” số tiền 200 triệu đồng nhân ngày khai trường. Thực ra thì số tiền ấy đã được chuyển khoản trước đó một tuần rồi. “Bố cháu” được mời đi dự khai giảng, chẳng qua là để chứng kiến số tiền ấy rồi sẽ trở thành vài trăm bộ bàn ghế hợp chuẩn và sẽ về đến tận trường tiểu học ấy mà thôi.
Cho nên sau khi lễ khai giảng ở điểm trường đó đã kết thúc, thì mới đến 5 phút dành cho tiết mục “trao quà”. Lúc này, “kẻ cho” (mình đại diện) lên phát biểu chừng 2 phút, tiếp theo đến lượt “người nhận” (là ông Trưởng phòng GD huyện) cũng 2 phút đáp từ, trước sự chứng kiến của chính quyền huyện, xã và các thầy cô. Sau đó, nhà báo yêu cầu chụp một tấm ảnh hai bên “cho, nhận”, lại thêm một người đứng giữa, là bà Hội trưởng Hội Liên hiệp Phụ nữ tỉnh. Chị này chính là “cầu nối” giữa đôi bên. Rồi tan hàng.
Trước khi về, bên nhận nằng nặc đòi “cám ơn” bên cho bằng một tiệc nhậu được chuẩn bị sẵn. Thật cũng chẳng hay ho gì khi vừa mới “to mồm” động viên các thầy cô và học trò cố gắng “dù khó khăn đến đâu cũng phải học tốt, dạy tốt” xong lại dẫn nhau đi nhậu. Nhưng cũng không thể chối từ. Cũng may là mình đã chuẩn bị sẵn, mang theo mấy chai Singleton 18Y để “đối ứng”, thôi thì mạn phép quý anh chị, cho chúng tôi góp gạo thổi cơm chung.
Để xem, ai sẽ là người đáng được cám ơn? Học trò có bàn ghế mới liệu có cần biết ơn ai? Các thầy cô chủ nhiệm lớp hay cô Hiệu trưởng? Cô Hiệu trưởng dĩ nhiên chỉ cần và chỉ nên biết ơn ông Trưởng phòng GD huyện vì đã (ưu ái) phân bổ cơ sở vật chất cho trường mình. Ông Trưởng phòng GD thì vừa mới cùng với chính mình, cả hai đều nói lời cảm ơn đến chị “cầu nối” đấy thôi. Hóa ra việc thiện nguyện không thể thiếu những “cầu nối” tức là những người trung gian giúp cho lòng tốt lan tỏa đến nơi cần đến.
Khà khà, xét cho đến cùng, hai trăm triệu ấy có phải của mình đâu, “bố cháu” đi trao giùm, “bố cháu” là “trung gian từ thiện”, nếu cứ khăng khăng đòi người ta phải biết ơn thì “bố cháu” quả là… đồ không biết ngượng.
Dạo này dân chơi Vietlott thắng liền tù tì mỗi bác vài chục tỷ. Dĩ nhiên các bác trúng số sẽ thành kính thắp nén hương trên bàn thờ mà cảm ơn Phật, Trời hay tổ tiên đã phù hộ độ trì cho các bác ấy phát tài phát lộc. Không ai để ý rằng phải có hàng trăm ngàn người “thua” thì Vietlott mới có tiền để trả cho người “thắng”.
Bác nào trúng Vietlott cũng bỏ ra một vài tỷ để làm từ thiện. Những lời cám ơn hoa mĩ được bày tỏ nối đuôi nhau như một phản ứng dây chuyền nhưng đích đến chưa bao giờ là những người thua xổ số.
Bạn Phan Anh Ém xì lừng danh có tài khoản thiện nguyện hai mươi mấy tỷ thì cũng vậy thôi. Đích thực, anh cũng chỉ là một “trung gian từ thiện”. Thậm chí, kể cả cái mớ 500 triệu chi ra từ tài khoản cá nhân của anh, hãy suy cho đến tận cùng, thì vẫn có nguồn gốc từ bá tánh.
Nhưng dẫu có là “trung gian từ thiện” thì những “cầu nối” như anh cũng xứng đáng được biết ơn, cả từ hai phía bên “cho” và bên “nhận”.
Điều đáng tiếc là hiện nay Phan Anh đang lâm vào tình thế dở khóc dở cười khi thay vì những lời cám ơn thì anh lại nhận được không ít những lời chỉ trích từ đám “dây máu ăn phần”.
Trước, chúng tung hô anh đến tận mây xanh, nào là hoạt động có hiệu quả hơn, so với các tổ chức thiện nguyện có liên quan đến nhà nước, nào là anh “xứng đáng làm thủ tướng hay lãnh đạo đất nước. Thủ lĩnh Quang A lập tức vơ ngay anh vào hội nhóm xã hội dân sự Chẳng chịu kém miếng, Linh mục Nguyễn Ngọc Nam Phong đáp lại rằng: Này, Phan Anh có vợ là con chiên thuộc Dòng chúa cứu thế Thái Hà chúng tớ đấy nhé.
Nay thì: họ đang ném vào những lời phỉ báng, đã chĩa vào tôi những nghi ngờ, suy diễn, thậm chí là bịa đặt, vu khống”.
Mình tin là Phan Anh rồi sẽ vượt qua được khó khăn. Còn có hay không lời cảm ơn, hãy để gió cuốn đi.

  -----


1 nhận xét: