(Không phù hợp với trẻ em chưa biết chữ)
Thịt chó
Trước khi Dự thảo điều lệ trường tiểu học, trong đó có chức danh “Chủ
tịch, phó chủ tịch Hội đồng tự quản” được đưa ra để lấy ý kiến, thì
từ năm 2012, mô hình trường học mới tại Việt Nam (Dự án GPE-VNEN, Global
Partnership for Education – Viet Nam Escuela Nueva) đã được triển khai.
Mô hình VNEN lấy trung tâm là học sinh tiểu học và mọi phần tử
xung quanh đều hướng đến việc kích thích tính độc lập và sáng tạo của trẻ
em.
Dự án này do Quỹ hỗ trợ toàn cầu về giáo dục của Liên Hiệp Quốc tài trợ
không hoàn lại (84,6 triệu USD giai đoạn 2011-2015). Trên thực tế, mô hình VNEN đã được triển khai từ năm học 2012 - 2013 ở 1.447 trường tiểu học thuộc 63
tỉnh, thành phố, trong đó chủ yếu là các
trường ở vùng khó khăn, đến nay đã nhân rộng thí điểm ở 2.500 trường
tiểu học, trong đó có 1.039 trường tự nguyện áp dụng.
Một tiết học tự quản tại Cà Mau |
Tuy vậy, hiện đang có những luồng ý kiến khác nhau về các chức danh
chủ tịch, phó chủ tịch Hội đồng tự quản trong một lớp tiểu học.
Có người cho rằng đó là việc không thiết thực, “thừa giấy vẽ voi”,
bắt trẻ con ganh đua chức tước từ sớm.
Rồi do bản thân người lớn thấy các chức danh chủ tịch, phó chủ
tịch có quyền hành lớn, rất là “oai” nên sợ các cháu có thể bị nhiễm tư
tưởng tự mãn, tự cao tự đại vì “những chức danh cứng cỏi vô hồn ấy".
Có người còn hình dung ra chuyện “chủ tịch ỉa đùn” để dèm pha. Riêng ông giáo Sử đang đang đòi dịch ngược hai chữ "chủ tịch" thành "tổng thống" để xin can.
Chưa thấy ai thắc mắc về chuyện khác, chẳng hạn mối quan hệ truyền thống giữa giáo viên - học sinh có bị phá vỡ không, khi thay vào đó là Hội đồng tự quản.
Tựu trung, các phản ứng cũng chỉ xoay quanh chuyện
chữ nghĩa, “chủ tịch” hay là “lớp trưởng”, những người phản đối cho
rằng chức “chủ tịch” với học sinh tiểu học thì “oai” và “quan cách” quá
và ... nên cấm.
Trẻ con, tốt nhất là đừng có ăn thịt chó (?).
Lớp trưởng hay "lớp choảng"?
Ngày còn bé đi học, lần đầu tiên mình biết đến bạn lớp trưởng là
năm học lớp Hai (lớp Một trốn không học). Nhờ cô giáo lớp Hai phân
công mà bạn này trở thành một lớp trưởng “chuyên nghiệp”, bắt đầu
từ năm 8 tuổi. Bạn làm lớp trưởng luôn đến ba năm, sau mình đi sơ tán bom
Mỹ đợt 2 về học lại cấp ba với nhau, thì vẫn bạn ấy làm lớp
trưởng, lại kiêm bí thư chi đoàn. Quyền lớn lắm, bạn ấy có quyền xem
xét kết nạp đoàn viên. Mà hồi ấy, nếu không phải là đoàn viên thì
đừng có thi vào đại học cho mất công.
Sau này đi làm, gặp nhau, bạn dẫn mình ra phố Cấm Chỉ uống rượu. Tự bạn
buồn buồn nhắc chuyện cũ, ân hận vì đã quá khắt khe trong việc kết
nạp đoàn một bạn khác trong lớp (mình thuộc loại “thanh niên chậm
tiến” được hưởng “ân huệ” vào năm cuối). Còn mình thì thương
bạn những lúc bạn đứng trước lớp, móm mém nửa mếu nửa cười vì bạn
bản tính nghịch như quỷ sứ, mà vẫn phải cố ém nụ cười phía sau
cái áo cán bộ lớp nghiêm trang và quá khổ, mà thương thay, những
ngần ấy năm. Cũng chả hỏi sau này, học đại học, bạn có được (hay bị) làm lớp trưởng nữa hay không.
Bây giờ thì sao?
Mới cách đây chưa tới nửa năm, tại trường Lý Tự Trọng, Trà Vinh, bạn lớp trưởng một
lớp Bẩy chỉ đạo 18 bạn trong lớp dùng ghế đánh một bạn khác, lý do rất đơn giản là do “nó không nghe lời của lớp trưởng” (bắt đi mua đồ
ăn). Sau khi đánh bạn xong, bạn lớp trưởng còn tiếp tục hăm dọa nên nạn nhân
không dám hé môi kể lại sự việc với thầy cô và gia đình. Sự việc chỉ được
phát giác hơn hai tháng sau, khi một clip do một học sinh khác quay phim
và đưa lên mạng.
Như vậy, từ trước tới giờ, chức vụ “lớp trưởng” không những
vừa “oai” mà vừa còn có tiềm năng trở thành nhà “độc tài”, dẫu có
thể là do ý thức chưa đủ độ chín.
Chủ tịch hay chủ xị?
Ở miền Tây, nơi dòng chảy văn hóa dân dã Việt, Miên, Hoa giao hòa
tới cả bàn nhậu, trong cuộc uống xoay tua, bao giờ cũng có một người giữ chức
“chủ xị”. Ông/bà này cầm chai, rót rượu chuyền đến từng người và
tất nhiên không được phép “quên mình”.
Chức “chủ xị” có khi được cử (do uy tín hoặc tuổi tác) và
cũng có khi được bầu tại chỗ, với nhiệm vụ điều hành cuộc nhậu đảm
bảo tính dân chủ. Vì thế, "chủ xị" phải trước hết là người “chịu chơi”,
biết phân phối công bằng, biết thưởng phạt phân minh, lại phải biết
giải quyết khiếu nại. Có khi “chủ xị” phải uống đỡ cho người tửu
lượng kém hơn, vậy mà nếu rót không đều hoặc lỡ ăn gian bị bắt thì “chủ xị” sẽ bị mọi người “phạt”,
nặng hơn thì bị truất quyền tại chỗ, người khác lên thay.
Xem ra, đó là một tập tục dân dã rất xứng đáng được bảo tồn và nhân
rộng.
Có người bảo chữ “xị” có nguồn gốc từ cái chai “xá xị” (một
loại nước ngọt) có dung tích khoảng 0,25 lít mà ra.
Nhưng không hẳn như vậy, chức “chủ xị” trong tiệc nhậu miền Tây chính
là chức “chủ chiếu”, vì ngày xưa dân ta thường tổ chức tiệc tùng
trên chiếu, chứ không trên bàn ăn như bây giờ.
“Chủ chiếu”, gọi một cách trang trọng thì là “chủ tịch” (vì “tịch”
có nghĩa là cái chiếu, chữ Hán). Chữ “chủ tịch”, người Hoa họ phát
âm là “chủ xị” hoặc "chủ xỉ" (zhủ xí). Vì thế trên chiếu nhậu mới có ông "chủ xị".
Với mô hình VNEN, Hội đồng tự quản là một tổ chức của học sinh, vì
học sinh, do học sinh bầu ra, nó là một công cụ để các em thực hiện tự
quản. Nó giảm đi tính ỷ lại và tăng cường tính tự chủ cho các em, thế
thôi.
Điều quan trọng, là nó hướng các em tiếp cận với khái niệm
“dân chủ”.
Bạn muốn được làm “chủ tịch” ư? Đầu tiên, bạn phải có uy tín,
tức là phải giỏi hơn tớ - đó là việc riêng, rồi bạn lại phải giỏi lo
việc chung cho cả lớp, bạn phải thuyết phục chúng tớ bằng “cương
lĩnh hoạt động” và bạn lại phải biết diễn thuyết trước đám đông
trong lớp.
Bạn hứa rồi nhé, hè năm nay cả lớp đi tham quan Hạ Long, bạn
thắng cử là nhờ bạn có bà ngoại ở đó.
Rồi sau đó bạn phải khởi động cả hệ thống từ thầy cô cho đến
các bố các mẹ, họ sẽ thực hiện đề xuất của chúng ta.
Bạn phải chủ động mọi việc còn cô chỉ là cố vấn thôi.
Năm nay, bạn làm chủ tịch và sang năm hoàn toàn có thể đến
lượt tớ hay ai đó làm chủ tịch.
Như vậy hai chữ “chủ tịch” thì có gì gọi là “oai quá” và
vì thế, chả có lý do gì để bắt con cháu chúng ta phải “kiêng khem”?
Về hai chữ "chủ xị", hồi bé, kẻ viết bài này đã từng “Mao chủ xỉ oan xây” để xin huy hiệu phục vụ cho sự nghiệp đánh đáo và khi đó, người cho là các tôồng chí bạn vẫn định khuyến mãi thêm
cả cuốn “Mao chủ xỉ ỉa lu”, tức là cuốn bìa đỏ “Mao chủ tịch
ngữ lục” (tên gọi khác là Trước tác Mao Trạch Đông).
Đã ỉa đùn thì “lớp trưởng” hay “chủ tịch” cũng cứ ỉa đùn, có sao đâu. Đấy, “Mao chủ xị” cũng “ỉa lu” kia kìa.
Và hãy nhìn những người đã và đang lãnh đạo nước Mỹ, chẳng phải họ đã được rèn luyện để có năng lực hoạt động cộng đồng từ lúc còn là trẻ con, biết tự tin và biết dẫn dắt, bắt đầu từ cái đám "ỉa đùn" quanh mình?
Những ai còn sợ hãi hai chữ “chủ tịch” thì hãy hiểu đơn giản, nghĩa
của nó chỉ là “chủ chiếu”, còn không thì cứ gọi các cháu là “chủ
xị” cho nó bình dân.
Chứ đừng hô khẩu hiệu xuông: Trẻ con không được ăn thịt chó!
Phụ lục:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét