Chị có một khát khao
bỏng cháy từ thời thiếu nữ, là trở thành người Hà Nội. Một người Hà Nội thanh
lịch.
Chị học đại học ở Hà
Nội, học xong, chị xin được việc làm ở Hà Nội. Rồi chị lấy chồng. Anh Định là
người Hà Nội gốc, các cụ nhà anh đã ba, bốn đời bán bánh chưng, bánh giò ở ga
Phú Xuyên.
Rồi anh chị mua được
nhà Hà Nội, ở ngay quận Hai Bà, có thể gọi là khu Trung tâm thành phố. Chị có sổ
đỏ và hộ khẩu Hà Nội rồi nhé
Thỉnh thoảng, chị
thỏ thẻ hỏi, anh ơi anh thấy em đã thành người Hà Nội chưa. Anh Định âu yếm
nhìn chị, rồi thở dài lắc đầu.
Không nản chí, chị
tiếp tục phấn đấu. Chị lấy bằng tiến sĩ rồi trở thành trưởng phòng, rồi lên chức vụ
phó, rồi nắm quyền vụ trưởng một cơ quan ngang bộ.
Chị ăn mặc đúng mốt
Hà Nội và yêu cắm hoa, nhà chị lúc nào cũng có một hai bình hoa tươi. Rồi chị
chơi tranh, mua từ tranh Bờ hồ đến tranh của Thành Chương họa sĩ. Tranh chị treo kín phòng
khách và treo tràn sang cả phòng ngủ. Thỉnh thoảng chị còn làm thơ đăng facebook,
được người khen lắm lắm. Thế mà anh vẫn chưa chịu công nhận chị là người Hà Nội.
Chị càng ra sức phấn
đấu. Đọc sách thấy bậc thầy sành ăn nhất Hà Nội là nhà văn Nguyễn Tuân quyết
không ăn mắm tôm và không ăn tỏi sống, chị cũng. Món chân giò giả cầy nhà chị
luôn luôn được ướp với mắm tép, còn món rau muống luộc dứt khoát phải được chấm
với nước mắm hành.
Ăn phở, nếu là phở
gà thì chị vắt chanh mà không chan dấm, còn nếu gặp phở bò thì chị sẽ chan dấm
mà không thể vắt chanh. Rõ ra người Hà Nội rồi nhé, tinh tế và thanh lịch đến thế
là cùng!
Ấy thế mà anh Định
nhà mình khó tính quá. Anh trầm ngâm một lúc, rồi bảo chị: Mẹ em vẫn còn thiếu
thiếu một cái gì đấy.
Cái gì đấy là cái gì? Thiếu cái gì, anh chẳng nói. Mà chắc anh cũng chẳng biết...
Một hôm, chị đi họp
phụ huynh cho thằng cu con, chị tranh luận với cô giáo về sự kết hợp giữa gia đình với
nhà trường rồi lan sang cả việc nâng tầm nền giáo dục quốc gia cho phù hợp với xu
thế thời đại...
Về đến nhà, chị vẫn còn bức xúc lắm cơ, chị mách anh: Anh ạ, tiên sư bố cái con giáo mặt l... ấy nó ngu, ngu lắm anh ạ..
Thằng cu con nghe thấy, hét váng cả nhà:
Bố ơi, người Hà Nội. Mẹ thành người Hà Nội rồi bố ơi!
Anh nghẹn ngào ôm chị chúc
mừng.
Có thế chứ! Chị đã trở thành người Hà Nội. Một người Hà Nội thanh lịch.
-------------