----------
- A nhô, a nhô! Chuột chù gọi Chim ưng. Báo cáo xếp, có ông
khách hàng cứ đòi lên gặp anh bằng được.
- Thần linh ơi, mưa gió ngập lụt thế
này mà cũng có khách đến mua đất hay sao? Tốt, tốt lắm, mời lên đây
ngay!
- Tốt cái con khỉ mốc anh ơi. Ông
khách này hai tuần trước vừa mua lô đất biệt thự tại dự án Little Đại Dương của
công ty, nay xách cả hợp đồng lẫn gậy đến nằng nặc đòi gặp xếp.
- Ối giời ôi, biết ngay mà...thế là chết tôi rồi! Này,
này, cô câu giờ giữ nó một lát cho anh và gọi ngay thằng Đoác Nhân Tôm đến cho tao. Khẩn trương!!!
...
Giám đốc Công ty bất động sản Cánh Đồng Hoang vừa kịp chụp cái mũ bảo hiểm lên đầu thì ông khách đã tông cửa xông vào.
Giám đốc Công ty bất động sản Cánh Đồng Hoang vừa kịp chụp cái mũ bảo hiểm lên đầu thì ông khách đã tông cửa xông vào.
- Thằng nào giám đốc? Quân lừa đảo,
quân ăn cướp, phen này thì... À, mày đây có phỏng?
- Ấy bình tĩnh, bình tĩnh anh ơi, em chỉ là nhân viên vệ sinh thôi ạ. Giám đốc đi công tác, ủy
quyền cho thằng à quên ông Đoác Nhân Tôm tiếp khách. Nó trực tiếp bán
lô đất ấy cho chú nên sẽ đến gặp bác ngay giờ đấy ạ. Đây mời ông uống chén nước cháu mới rót chưa kịp uống. Rồi vô phép cụ, cho con được về đưa bà nội đi bơi ....
...
Giữa lúc giằng co lộn xộn ấy, một người dáng bệ vệ, trịnh trọng xách samsonite bước vào. Anh chính là Đoác Nhân Tôm.
Giữa lúc giằng co lộn xộn ấy, một người dáng bệ vệ, trịnh trọng xách samsonite bước vào. Anh chính là Đoác Nhân Tôm.
Đó là người bán hàng tuyệt vời nhất của công ty Cánh Đồng Hoang,
một công ty chuyên kinh doanh bất động sản kèm theo đủ thứ linh tinh đồng
nát khác. Tên thật của anh là Đoác, Trần Đoác, nhưng mọi người ai cũng gọi anh là Đoác Nhân Tôm.
Công ty
có một lô đất rộng thuộc dự án Little Đại Dương trong nhiều năm nay
không có một khách hàng nào ngó đến. Chỉ đến khi Đoác Nhân Tôm xuất
hiện chói lọi như một đấng cứu rỗi và được giám đốc tin cậy giao toàn quyền xử lý
món hàng với tỷ lệ chiết khấu đặc biệt...
Đoác Nhân Tôm nhận hồ sơ giở ra xem lướt. Đoạn anh khịt mũi, cười khẩy và bảo xếp: “Chuyện vặt, chú để đấy anh lo”. Một tuần sau, anh bán được
lô đất đó và khổ chủ chính là ông khách hung hãn kia.
Chỉ trong
vòng mười lăm ngày sau khi thủ tục mua bán đôi bên hoàn tất, Sài Gòn
bước vào những cơn mưa đầu mùa, đường phố ngập trong biển nước. Riêng lô đất kia chìm
nghỉm ở độ độ sâu bốn mét so với mặt nước. Đây là viễn cảnh mà
bất kỳ khách hàng nào chưa gặp Đoác Nhân Tôm cũng nhìn ra và điều đó
giải thích tại sao lâu nay không có ma nào nhòm đến lô đất ấy.
“Có điều gì vậy, thưa ông, có vấn
đề gì với lô đất sao? Ông hãy ngồi xuống cho đỡ mệt. Chúng tôi luôn lắng nghe khách
hàng và ta sẽ cùng giải quyết mọi việc”. Đoác Nhân
Tôm nói, kèm theo một nụ cười tự tin và thân thiện như những môn đệ chân truyền nhà Dale Carnagie (*).
Ông khách:
“Vấn đề gì ấy à? Vấn đề ở cái
chỗ tao không hiểu chúng mày bán hàng hay ăn cướp? Chúng mày bán cho
tao lô đất mà bây giờ nó ngập sâu dưới bốn mét nước. Nó đã thành
cái hồ. Tao sẽ làm gì với lô đất đó? Trả lại tiền ngay cho bố mày, nếu
không tao giết...”.
Đoác Nhân
Tôm: “Hay lắm, hay lắm, đó không phải là vấn
đề lớn. Ngài muốn lấy lại tiền, chúng tôi sẽ hoàn lại tiền cho ngài cộng
thêm mười lăm ngày lãi suất, có được không ạ. Và chỉ xin ngài đừng hé ra với ai, rằng chúng
tôi đang có khách hàng tuyệt hơn, một đại gia có tiếng đang thèm khát lô đất ấy”.
Ông
khách: Hả..ả..ả...???
Đoác Nhân
Tôm: “Ấy xin ngài đừng thay đổi quyết định, hãy cứ nhận lại tiền cộng thêm mười lăm ngày lãi suất. Ngài hãy cố để quên lô đất tuyệt vời đó đi. Thực ra quên được nó là vô cùng khó
đấy, vì người lịch duyệt như quý ngài đây thừa biết rằng ta có thể làm ngôi nhà đẹp ở đó vào mùa khô tới. Và mỗi năm, khi
mùa mưa đến thì ngài sẽ là người duy nhất giữa thành phố Sài Gòn có
hàng ngàn đại gia này sở hữu một lâu đài lung linh soi bóng xuống
mặt hồ... Và nếu cần giải quyết tình trạng ngập cục bộ hiện nay, thì chúng tôi
sẽ bán cho ngài một con thuyền đặc biệt chỉ dành riêng cho dự án này. Không có giảm
giá, dĩ nhiên. Nhưng các mái
chèo sẽ được công ty chúng tôi cấp miễn phí”...
Nguyên tắc số 1: Muốn bán được gì đó (ế) cho khách hàng, hãy tạo ra trí tưởng bở cho họ.
|
Và chỉ ít phút sau ông khách nóng tính đã đồng ý và trả tiền để mua, không chỉ một mà là những hai con thuyền.
Nãy giờ,
tay giám đốc vẫn chôn chân tại chỗ và bàng hoàng chứng kiến toàn bộ câu chuyện diễn ra. Anh ta biết quá rõ những con thuyền kia đã tồn
kho trong nhiều năm nay và bị mục, chúng chỉ chờ dịp được hạ thủy
để rồi kết thúc vòng đời trong nát vụn. Khi vị khách đã hớn hở ra về cùng viễn tượng tòa lâu đài độc đáo lung linh soi bóng mặt hồ, anh ta, vẫn còn chưa hết run, rụt rè nói với Đoác Nhân Tôm: “Đại ca không sợ sẽ lại tạo thêm rắc rối nữa hay sao?”
Đoác Nhân
Tôm khịt khịt mũi và cười khẩy: “Chú lo quái gì? Nếu anh đã giải quyết được vấn đề lớn như cái lô đất đó thì lẽ
nào anh không giải quyết được vấn đề hai con thuyền mục?".
------------------------------
(*) Dale Carnegie, người Mỹ, tác giả cuốn "How to Win Friends and Influence People" viết năm 1936, cụ Nguyễn Hiến Lê dịch ra tiếng Việt từ năm 1951 với tên "Đắc nhân tâm".
Theo cụ Nguyễn Hiến Lê, "Đắc nhân tâm" phổ biến các thủ thuật (19 nguyên tắc) để gây thiện cảm với người khác, trên nền tảng cơ bản là "Kỷ sở bất dục, vật ư thi nhân" (Cái mà mình không ưa thì đừng áp đặt cho người khác).
Vì vậy:
Theo cụ Nguyễn Hiến Lê, "Đắc nhân tâm" phổ biến các thủ thuật (19 nguyên tắc) để gây thiện cảm với người khác, trên nền tảng cơ bản là "Kỷ sở bất dục, vật ư thi nhân" (Cái mà mình không ưa thì đừng áp đặt cho người khác).
Vì vậy:
Các anh làm quan mà không biết Đắc Nhân tâm thì chết cha dân |
Hi... hi... cụ Lý chuẩn ạ!
Trả lờiXóa