-----
Đám rân trủ ruồi bu, trong đó có tay “nhà báo” Võ Văn
Tạo thường hô hào đòi quyền tự do biểu đạt còn gọi là tự do ngôn luận. Bản thân
Tạo còn khoe trên RFA rằng y “nhận được
lời mời của Ban tổ chức gồm có đài RFA, Article 19 và Đảng Việt Tân mời qua
Singapore tham dự khóa huấn luyện phổ biến, giới thiệu phần mềm ứng dụng
Storymaker. Nói chung nó cho phép biên tập ngay trên điện thoại và post lên đại
chúng”.
Thế nhưng khi ông Thái Bá Tân, một nhân vật quen
thuộc của giới rân trủ, gần đây bỗng bày tỏ cảm xúc thực sự vui mừng
vì đất nước đã đổi mới, đời sống người dân khá hơn xưa thì ngay lập
tức giới rân trủ trong đó có Tạo bỗng lâm vào cơn choáng cấp tính. Thực ra những điều mà ông
Tân phát biểu vừa rồi hoàn toàn thực tế và chẳng có gì là bất ngờ, nhưng lại
làm cho đám rân chủ ruồi bu và Võ Văn Tạo tức hộc máu mồm, vì ông Tân nói không
theo “định hướng” của lề trái.
Ban đầu Tạo cố tình “uốn nắn” cho Thái Bá
Tân, rằng: “phải
chăng Thái Bá Tân cũng là nạn nhân của an ninh khiến ông phải quay lại chĩa
ngòi bút mình vào nhân dân, những người từng nhiệt tình kính trọng ông trước
đây?”.
Trên RFA, Tạo bịa ra câu chuyện:
“Tôi xin
kể câu chuyện mà tôi là người trong cuộc đó là vụ tháng Năm vừa rồi cá chết.
Hôm mùng một tháng Năm cô em họ tôi là Hoàng Thị Minh Hồng, trước đây cô đi Nam
cực thám hiểm hai lần cổ có thời gian làm đại sứ cho UNESCO và Trưởng đại diện
cho Quỹ bảo vệ động vật hoang dã của thế giới.
Cô là
người của công chúng cho nên khi ngày 1 tháng 5 cô xuất hiện ở cuộc biểu tình
với tấm bảng đề là “con tôi cần nước sạch, không khí sạch, thực phẩm sạch, chính
quyền sạch” Cái hình ảnh đó rất ấn tượng và không hiểu sao hai tuần sau, ngày
15 tháng 5 cô ấy xuất hiện với cái bảng “đả đảo Việt Tân”.
Nhiều
người dự đoán cô bị sức ép hay có cái gì đấy. Tôi rất ngạc nhiên và gọi cô ấy
nhưng rất khó liên lạc cho tới khi liên lạc được thì cô nói thật do bị sức ép
của an ninh nên buộc lòng cổ phải làm việc ấy.
Cô kể
hết sự tình ra là an ninh đã đe dọa cô ấy thông qua nhân viên của tổ chức cô ấy
làm việc, đồng thời gửi e-mail nặc danh dọa giết cháu Giang là con của hai vợ
chồng cô. Chúng còn biết cháu học ở trường nào nữa cho nên cô rất sợ cuối cùng
đi đến việc làm dở như thế.”
Từ chuyện bịa đặt trên, Tạo "mớm lời" cho “hiện tượng Thái Bá Tân”:
Có khả
năng chứ không dám khẳng định: bác Thái Bá Tân cũng rơi vào tình trạng đó do có
một cái ý mà bác nói “cảm ơn đảng, chính phủ qua cái việc chủ trương đổi mới”
bác nói “quá nghèo mà được như thế này là tốt lắm rồi!” Tôi thấy nó giống như
giọng lưỡi an ninh mà mỗi lần tiếp xúc làm việc với tôi cũng nói những câu như
thế của dư luận viên và tôi không thể tin được đó là cái đầu hay cái cách của bác”
Thì đây, Thái Bá Tân trả lời:
CẢI
CHÍNH
Tự nhiên
thành “Hiện tượng Thái Bá Tân” mới lạ.
Chính
thức và nghiêm túc nhé: Tôi không hề bị an ninh hay ai đó gây áp lực cả. Nói
thế là oan cho người ta. Xưa nay tôi vẫn thế, cái gì chưa được thì nói, một
cách đàng hoàng và xây dựng. Cái gì hay thì khen, nhỏ cũng khen, thậm chí còn
cố tìm cái tốt để khen.
Tôi thực
sự vui mừng vì đất nước đã đổi mới, đời sống người dân khá hơn xưa, có thể nói
đổi đời. Trong chừng mực nào đó người dân đã có tự do và dân chủ. Cả nhân
quyền. Đảng lãnh đạo đất nước thì có vai trò lớn trong việc này và phải ghi
nhận. Còn tham nhũng, tiêu cực này nọ là chuyện khác, chuyện nghiêm trọng, và
tôi sẽ tiếp tục phản biện về chuyện này.
Vì biết
không còn cách nào khác, tôi chỉ mong đảng đổi mới hơn nữa. Tôi lên tiếng với
hy vọng đảng và nhà nước nhận thấy vấn đề và có chính sách thích hợp.
Tôi viết
thơ con nít và thơ Phật để giúp người trẻ là chính. Lề trái chỉ khi bức xúc lắm
mới viết.
Nhân
tiện: Tôi biết nhiều lắm đấy, có khi còn hơn nhiều bác, mà biết từ lâu nhưng
xưa không được nói. Bây giờ cho nói thì cảm ơn chứ sao. Nhiều bác lề trái cực
đoan và một chiều quá. Còn chửi lung tung. Quyền các bác, nhưng tôi thấy điều
ấy chẳng hay chút nào. Đóng góp cho sự nghiệp tiến bộ quan trọng là việc làm
chứ không phải lời nói thóa mạ.
Thế là
rõ nhé. Tôi là thế, sẽ luôn như thế. Ai thích thì đọc, không thì thôi và đừng
nặng lời. Tính tôi không thích người ta nói đến. Thề luôn. Không thích cả khen
thưởng, giải này giải nọ. Tôi chỉ muốn lặng lẽ làm việc không ngừng nghỉ với
cường độ cao như bốn, năm chục năm nay, cố làm được cái gì tốt cho đời thì làm.
Thế nhé.
Chấm hết nhé. Chào!
Thôi rồi, “nhà thơ” Thái Bá Tân "cải chính" như thế thì khác nào tọng phân vào mõm “nhà báo” Võ Văn Tạo.
Đến nước này, thì Tạo
chịu hết nổi, thôi thì quẳng luôn cái danh hiệu “nhà báo” giả cầy để bốc cứt trả
thù:
-----------
Dạo này đọc Beo trên blogroll của em Lí thấy càng yêu nước Mĩ hơn hehe.
Trả lờiXóabài viết rất hấp dẫn
Trả lờiXóa