Ông Nguyễn Văn Phúc là chiến sĩ liên lạc của Chính ủy Bùi Tùng.
Bài
báo "Gặp chiến sĩ liên lạc của
Chính ủy Bùi Tùng", đăng trên báo Tuổi Trẻ Thủ đô, của tác giả Nguyễn
Hữu Mão được đăng vào ngày 30/4/2022. Link
hiện tại: https://tuoitrethudo.vn/gap-chien-si-lien-lac-cua-chinh-uy-bui-tung-195285.html
Bài báo này mang đến nhiều thông tin khác với
Bản tường thuật (đánh máy) của Chính ủy
Bùi Tùng hiện cũng vẫn còn được lưu hành trên mạng: https://www.facebook.com/groups/Xetang2016/permalink/2061377664002117/
Nội
dung cả hai bài viết nói trên đều dài, dưới đây chỉ trích lại các đoạn đáng lưu ý mà thôi. Bài báo về Chiến sĩ liên lạc Phúc được trích
dẫn sau chữ Ô. Phúc, tường thuật của Chính ủy Tùng được trích dẫn (không sửa chính tả) sau chữ Ô. Tùng. Các giải thích, nhận xét (không bình luận) của Locliec
được in nghiêng. Các tiêu đề nhỏ là do Locliec đặt.
1. Chính ủy Bùi Tùng vào dinh bằng xe gì?
Ô.
Phúc: "Sáng 30/4/1975, xe bọc
thép K63 của Chính ủy Bùi Tùng tiến vào nội đô, rồi "đến trước cổng Dinh Độc
Lập, trong sân dinh lúc ấy đã có mấy chiếc xe tăng của Lữ đoàn, một vài chiến
sĩ đang phất cờ trên tầng 2. Chiếc K63 chạy vào trong sân dinh và dừng lại, ông
Phúc, ông Quý mang theo súng AK cùng Chính ủy Tùng nhảy xuống xe. Ông Phúc và
Chính ủy Bùi Tùng chạy vào dinh, còn ông Quý chạy vòng ra phía sau dinh…"
Ông
Phúc cho biết: Trên xe (K63) gồm: Lái xe Khang, Chính ủy Bùi Tùng, trợ lý Tham
mưu Trịnh Xuân Quý và chiến sĩ liên lạc Nguyễn Văn Phúc, Ông Tài (lữ đoàn trưởng)
không đi xe này
Ông Tùng chỉ nói chung chung là xe thiết
giáp.
Xe K63 là xe thiết giáp chở bộ binh do
TQ thiết kế và sản xuất, (chở tối đa 15 người).
2. Gặp nội các Dương Văn Minh:
Ô.
Phúc: "Trong phòng lúc đó có vài chiến sĩ ta. Phía ngoài hành lang, bộ đội ta lên mỗi lúc một đông. Chính ủy Bùi Tùng cao hơn mọi người, rẽ đám đông vào phòng. Đến trước dãy ghế
có những người đang ngồi, ông hỏi: “Ai là Dương Văn Minh?”. Ông Minh dứng dậy.
Chính ủy Bùi Tùng dõng dạc nói: “Ông Minh! Các ông đã bị bắt. Các ông phải đầu
hàng vô điều kiện!”.
Ô. Tùng:
"Lúc này người chỉ huy có cấp hàm và chức vụ cao nhất
của quân đội ta tại dinh độc lập là đồng chí trung tá Nguyễn Tất Tài lữ đoàn trưởng và trung tá Bùi Văn Tùng chính ủy
lữ đoàn ( chế độ hai thủ trưởng ). Nên mọi việc tại dinh phải trật tự nhất
nhất theo kỷ luật quân đội , kỷ luật chiến trường , các cấp dưới thuộc quyền và
phối thuộc đều phải chấp hành theo mệnh lệnh của chúng tôi, mặt khác để quân ngụy
thấy rõ kỷ luật của quân đội cách mạng . Đồng chí Phạm Duy Đô quyền đại đội trưởng đặc công theo các xe tăng dẫn đầu
vào trước , thấy chúng tôi vào ra báo
cáo “Chính phủ ngụy và cả Dương Văn Minh đều ở trong dinh, mời các thủ trưởng
vào giải quyết. Thấy chúng tôi vào Dương
Văn Minh nói ngay “ chúng tôi chờ các ông vào để bàn giao “. Tôi bực mình
nói ngay : “ Các ông chẳng còn gì để mà giao, chỉ có một việc là đầu hàng không
điều kiện"
Theo ông Phúc, chính ủy Bùi Tùng và chiến sĩ liên lạc
Phúc, (không có ông Tài, lữ đoàn trưởng) bước lên hành lang thì trong phòng và ngoài hành lang đã có nhiều
bộ đội, và ông Bùi Tùng phải "rẽ đám đông vào phòng".
Nhưng theo ông Bùi Tùng thì cùng bước
vào dinh còn có Trung tá Nguyễn Tất Tài. Trước đó nữa thì đã có Đại đội trưởng đặc công Phạm Duy Đô ra đón
"chúng tôi", và khi ông Minh nói "chờ các ông vào bàn giao"
là nói với "chúng tôi" - ông Tùng và ông Tài. Nghĩa là ông Tài luôn ở cạnh ông Tùng trong quá trình "bắt" Dương Văn Minh.
3. Ra Đài Phát thanh
Ô.
Phúc: "Lúc đó, ông Phúc mới sực
nhớ lời dặn của Lữ trưởng Nguyễn Tất Tài khi ở Thủ Đức là khi nào bắt được
Dương Văn Minh thì báo ngay cho ông biết nên ông Phúc vội chạy ra ngoài tìm Lữ
trưởng để báo cáo".
"... tôi
phải mất đến mấy phút mới tìm được Lữ trưởng Nguyễn Tất Tài đang đứng ở giữa
sân dinh. Tôi chạy lại báo cáo: “Báo cáo Lữ trưởng! Đã bắt được Dương Văn Minh
rồi!”.
"Lữ
trưởng hỏi lại: “Bây giờ ở đâu?”. Lúc ấy tôi ngoái cổ nhìn về phía dinh thì thấy
một số người đã đưa Dương Văn Minh ra và
lên một chiếc xe Jeep. Chính ủy Tùng cũng lên một chiếc xe phía sau và hai xe cùng chạy ra khỏi dinh. Tôi vội
chỉ tay và nói với Lữ trưởng Tài: “Quân ta đưa ông Minh ra Đài Phát thanh và
Chính ủy Tùng cũng đi theo rồi kia ạ”. Lập tức Lữ trưởng Tài dậm chân xuống đất
nổi nóng quát: “Ai bảo làm việc ấy? Nếu họ giả danh Quân Giải phóng giúp Dương
Văn Minh tẩu thoát thì bố Tùng nhà cậu chết!”. Nhìn quanh một vòng, Lữ trưởng
Tài bảo: “Cậu đi tìm cho tôi mấy trợ lý lại đây!”.
"Tôi
chạy tìm xung quanh thì may sao gặp được anh Quý, trợ lý Tham mưu nên gọi anh
cùng đến gặp Lữ trưởng Tài. Lữ trưởng nói: “Bây giờ hai cậu bằng mọi cách tìm
xem Đài Phát thanh ở đâu, đến đó xem Dương Văn Minh và ông Tùng có ở đấy không?
Nếu gặp ông Tùng thì nhắc ông ấy phải kiểm
tra mật danh xem nhóm người dẫn Dương Văn Minh đi là đơn vị nào? Xong về
báo cáo tôi!”.
Ô. Tùng:
"Có một cán bộ rất trẻ
đề nghị ( I ) : hay là ta đi bằng hai xe jeep “ . Tôi đồng ý. Đồng chí cán bộ trẻ và một hai bộ đội ta
cùng với Minh Mẫu lên xe đầu .Tôi cùng hai chiến sỹ lên xe sau . Thấy xe rộng
một người thấp , đầu hình như búi tó , nói tiếng Việt rất sõi xin đi tôi cho
lên xe, tôi tưởng là phóng viên người Nhật ( sau này anh Thành tín Bùi Tín cho
tôi biết đó là Hà Huy Đỉnh nhà báo ở Sài Gòn ). Một người Âu nói tiếng Pháp hỏi
tôi biết tiếng Pháp không . tôi nói tôi biết .Người ấy tự xưng là người Tây Đức
sẽ nói tốt cho quân cho quân giải phóng xin đi , tôi cho lên xe và bu theo một vài nhà báo phương tây nữa".
Theo ông Phúc: Khi nhóm bộ đội đã đưa tướng
Minh lên xe để sang Đài Phát thanh, được
ông Phúc báo, Trung tá Nguyễn Tất Tài mới biết đã bắt được Dương Văn Minh. Ông
Tài không biết ông Tùng đang ở đâu và "nổi nóng" với ông Tùng: Dương
Văn Minh tẩu thoát thì bố Tùng nhà cậu chết!
Ông Tùng lại tường thuật khác: Cả ông Tùng và ông Tài đều cùng vào "bắt"
ông Minh. Sau đó ông Tùng sang đài Phát thanh bằng xe Jeep thứ hai của "một
cán bộ trẻ", trên xe ông Tùng gồm: 2
bộ đội, ông Tùng, ông Đỉnh, nhà báo Đức và bu theo "một vài nhà báo phương
Tây nữa", (chưa tính lái xe). Còn xe
của "cán bộ trẻ" chỉ có "một hai bộ đội cùng với Minh, Mẫu"
4. Ở đài Phát thanh Sài Gòn
Ô.
Phúc: "Tôi lại nhờ người đưa
đến Đài phát thanh. Đến Đài phát thanh, tôi thấy có 2 chiếc xe Jeep đỗ ở phía
trái sân. Tôi ôm súng đi lên. Qua tầng 1 thấy có một nhóm bộ đội ta đang túm tụm
làm việc gì đó nhưng không thấy Chính ủy Tùng. Tôi đi thẳng lên tầng 2, thấy
phòng tiếp khách mở cửa, tôi đi vào. Mừng quá! Chính ủy Tùng đây rồi!"
"Tôi
tiến lại đứng cạnh Thủ trưởng của mình và đưa cho ông tờ giấy tôi ghi lời dặn của
Lữ trưởng là Chính ủy phải kiểm tra mật danh của nhóm người dẫn giải Dương Văn
Minh. Một lát sau, tôi thấy một người
đeo xà cột chéo trước ngực tiến tới trước mặt Dương Văn Minh và đưa cho ông
ta một tờ giấy. Ông Minh xem lướt qua và nói với người đó: “Chữ thượng cấp viết thế này, tôi không đọc
được”. Nghe ông Minh nói vậy, Chính ủy
Tùng vội với tay lấy tờ giấy từ tay ông Minh, đọc lướt qua rồi nói dằn giọng: “Tại sao lại viết là Tổng thống
Việt Nam Cộng hòa? Nếu viết như vậy hóa ra công nhận Việt Nam cộng hòa là một
quốc gia có chủ quyền và thế là mình đi xâm lược à?”.
Ô. Tùng:
"Sẵn tập pơ-luya xanh
nhạt trên bàn tôi lấy một tờ thảo chữ viết bằng bút máy bi to và rõ . thảo xong
(2) tôi đưa cho Minh. Minh xem xong và nói : “ Thưa ông , đề nghị ông bỏ hai chữ
tổng thống “ . Tôi hỏi lại : “ anh lấy cương vị gì để ra lệnh cho sỹ quan và
binh sỹ anh hạ vũ khí đầu hàng vô điều kiện và anh đứng cương vị nào để giải
tán được chính quyền của anh từ trung ương đến địa phương , phải là người cầm đầu
của chính quyền này chứ , mà theo tôi biết người cầm đầu của chính quyền này là
tổng thống ? “. Minh nói:” đúng , đúng , ông nói đúng , nhưng thưa ông tôi
không thích cái tổng thống này , dân chúng và binh sỹ họ cũng không thích tổng
thống này , chỉ cần để đại tướng là họ sẽ nghe theo tôi “. Tôi bực mình và
nghiêm sắc mặt nói với Minh : “ anh chỉ có sỹ quan và binh sỹ của anh thôi.Anh
nói anh không thích tổng thống này là không đúng . Chính anh đã nhận tổng thống
từ tay Trần Văn Hương và anh đã làm tổng thống ba ngày rồi , tại sao anh nói
anh không thích ?”. Đuối lý , Minh chịu.Tôi lại bảo : “ Đây là những điều kiện
của chúng tôi , còn lời tuyên bố đầu
hàng không điều kiện của anh thì anh phải ghi lại”.trong khi Minh đang chép lại lời đầu hàng , tôi lại nghĩ có kẻ đầu
hàng thì phải có người chấp nhận đầu hàng , nếu không dân chúng tưởng do lòng tốt
của Minh và tự Minh đơn phương đầu hàng , chứ không phải do ta đánh tận vào sào
huyệt và bắt chúng phải đầu hàng".
Theo ông Phúc, người đeo xà cột chéo trước ngực là người đầu tiên viết lời Tuyên bố đầu
hàng. Chữ xấu, ông Minh đọc không được và do trong đó có chữ "Tổng thống
VNCH", nên sau đó Chính ủy Tùng viết lại.
Ông Tùng thì nói chỉ có mình ông thảo tuyên bố đầu hàng. Sau
đó, ông Minh chép lại.
5. Người đeo xà cột chéo và một cán bộ rất trẻ
là ai?
Ô.
Phúc: "Hình như lúc đó Chính ủy
Tùng nhớ đến lời dặn của Lữ trưởng do tôi vừa truyền đạt, ông hỏi ngay: “Vậy
anh là ai?”.
Người
ấy đáp: “Tôi là Phạm Xuân Thệ, Trung đoàn phó Trung đoàn 66, đoàn Đông Sơn, Sư
đoàn 304, Quân đoàn 2. Còn anh là ai?”. Chính ủy Tùng trả lời: “Tôi là Bùi
Tùng, Chính ủy Lữ đoàn Xe tăng 203, Quân đoàn 2”.
Ô. Tùng:"Đồng chí cán bộ rất trẻ đó sau này về đơn vị tôi mới biết
đó là Đại úy Phạm Xuân Thệ . Mặt tốt của đồng chí và một số anh em bộ đội
ta là lúc nào cũng đi kèm sát Dương Văn Minh từ dinh Độc lập ra đài phát thanh
và ngược lại, nên tôi đỡ lo vì có việc gì xẩy ra với Minh đã có anh em mình kèm
chặt"..
Ông Phúc cho biết ông Tùng đã chủ động hỏi tên
ông Thệ theo chỉ thị của lữ trưởng Tài.
Còn ông Tùng, thì sau này về đơn vị mới
biết "Đồng chí cán bộ rất trẻ đó" là Đại úy Phạm Xuân Thệ.
5. Trong phòng bá âm.
Ô.
Phúc: "Khi các nhân viên của
đài làm công tác chuẩn bị phát sóng xong thì ông Minh, nhà báo Tây Đức đem theo
máy ghi âm vào phòng phát thanh. Nhóm cán bộ chiến sĩ Trung đoàn 66 cùng theo
vào nhưng Chính ủy Tùng và tôi không vào phòng đó mà chỉ ở bên ngoài nhìn vào.
- Có
phải vì thế mà trong bức ảnh chụp ông Dương Văn Minh và nhà báo Tây Đức ngồi trước
bàn có chiếc máy ghi âm trong phòng phát thanh chuẩn bị phát sóng, xung quanh
có Phạm Xuân Thệ và một số anh em Trung đoàn 66 nhưng không có Chính ủy Bùi
Tùng?
-
Đúng thế! - ông Phúc khẳng định".
Ô. Tùng: "Khi hai lời phát của Minh và tôi máy đã ghi âm
xong thì nhân viên đài phát thanh đều chạy về và họ vui vẻ làm việc. Tôi hỏi
máy móc có hư hỏng gì không. Anh chị em trả lời máy phát tốt nguồn điện được . họ
đưa chúng tôi xuống phòng bá âm có kính ngăn đôi . Kỹ thuật viên ra lệnh im lặng,
chúng tôi chứng kiến máy phát đi lời đầu hàng không điều kiện của tổng thống ngụy
quyền và lời chấp nhận đầu hàng của tôi đại diện quân giải phóng đánh chiếm dinh
Độc Lập".
Theo ông Phúc: Ông Tùng và ông Phúc ở
ngoài, không vào phòng bá âm.
Ông Tùng tường thuật: ông có ở trong phòng bá âm.
6. Tờ giấy bản thảo.
Ô.
Phúc: "Về tờ giấy mà ông Tùng
ném vào góc phòng, có người cúi nhặt thì bị đòi lại và xé vụn ra, ông Phúc lý
giải:
-
"Họ nhầm đấy! Đó là tờ giấy màu trắng của tôi ghi lời dặn của Lữ trưởng
đưa cho Chính ủy là phải kiểm tra mật danh của nhóm người dẫn giải Dương Văn
Minh".
Ô. Tùng:"Hai bản thảo gốc này nhà bảo tàng quân đoàn 2 cất
giữ trong kho . khi anh Trọng ở viện bảo tàng quân đội đến tôi lấy tài liệu,
tôi đề nghị anh Trọng lên quân đoàn 2 lấy hai bản thảo gốc đó".
------------------