------------
Dân ta có một tinh thần
« bài Luật » rất rõ nét. Đó là truyền thống bất khả cải tạo của
dân làng ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi có những tranh chấp cho dù là lớn hay nhỏ,
trước nguy cơ quyền lợi cá nhân hoặc dòng họ sắp bị ảnh hưởng, thì tinh thần ấy
lại càng mãnh liệt, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt
qua mọi quy định Pháp luật, nó nhấn chìm tất cả các Cơ quan bảo vệ pháp luật hay
bè lũ Luật sư vớ vẩn mon men.
Tinh thần « bài Luật »
của dân làng ta bộc lộ ra ở rất nhiều câu thành ngữ đã được truyền dạy từ đời
này qua đời khác, chẳng hạn như « Con kiến kiện củ khoai », « Nén
bạc đâm toạc tờ giấy » hay «Chờ được vạ thì má đã sưng », rồi
lại còn thêm câu châm ngôn: « Vô phúc đáo tụng đình». Cứ theo đó mà suy, thì
dân làng ta vốn xem việc dính dáng đến Pháp luật là một việc vô cùng xúi quẩy.
Từ bao đời nay, trong tâm
tưởng dân làng ta luôn luôn thấm đượm nhời dạy bảo bất hủ của các bậc tiền hiền:
« Phép vua phải thua lệ làng ». Già trẻ, nhớn bé, gái trai làng ta
đều thuộc nằm lòng bí quyết ấy. Chính cái lệ làng đó tạo nên một bức tường
thành bất khả xâm phạm, không cho phép Pháp luật của nhà nước được bén mảng qua
khỏi chiếc cổng làng ta.
Làng ta là một làng ít văn
hóa nhưng rất nhiều văn hoa, biết bao thế hệ trong làng đã luôn kín đáo sống chan
hòa với nhau, vì thế nếu lỡ hoặc thường xuyên có mâu thuẫn với nhau thì phải tích
cực giải quyết theo phương châm « Tốt khoe xấu che », tránh tình
trạng « Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường ».
Các bên nếu có bất đồng
quan điểm cần tuyệt đối bảo vệ và phát huy mạnh mẽ quyền tự xử, chống mọi sự
can thiệp của Pháp luật. Bất kì mọi sự tranh chấp xảy ra với hàng xóm hoặc họ
hàng, từ việc nhỏ như mất con gà nhép đến việc hệ trọng như việc âm thầm di dời
cái hàng rào vào nửa đêm, các đối tác chiến lược tuyệt đối không được manh động
dẫn nhau ra kiện cáo nhau tại Ủy ban xã mà làm cho vong linh các cụ Thành hoàng
làng ta phải tủi hổ. Hãy điềm tĩnh, nhẹ nhàng cùng nhau hòa giải thông qua các
công cụ hỗ trợ như mìn tự tạo, súng tự chế, hoặc a xít hoặc dao hoặc búa bổ củi,
hoặc trong trường hợp khẩn cấp, thì bất cứ cái gì tiện tay vớ được.
Lệ làng ta, trong mỗi gia
đình, cha con hoặc anh em đều có quyền tự do xử lý việc tranh chấp thừa kế bằng
dao phay hoặc chí ít là nắm đấm. Tờ di chúc được công chứng, nếu có, chỉ nên được
xem như tờ giấy lộn, chính là bởi ở chỗ nó đã được công chứng. Nói trước, đây
là việc « Anh em trong nhà đóng cửa bảo nhau », « Đèn nhà ai nhà
ấy rạng », đm thằng nào can ông đâm chết mẹ.
Làng ta là một làng có quá
khứ hào hùng trong công cuộc bảo vệ gái làng và bảo vệ chó. Việc xử lý với bọn
trai làng Nhô lâu nay hay vào gạ gẫm gái làng ta cần được tổ chức thực hiện
bình đẳng y như đối với bọn trộm chó. Nếu bắt được đứa nào hãy mau chóng huy động
toàn bộ nam phụ lão ấu, tẩn cho kì chết rồi đốt xe máy để phi tang. Nhớ là « Nhổ
cỏ phải nhổ tận gốc », phải đánh cho kì chết để nó không thể nhận mặt đứa
nào là kẻ đánh đầu tiên (chủ mưu) hoặc sau cùng (tác động trực tiếp). Đừng lo,
nếu có bị cơ quan Pháp luật của triều đình tiến hành điều tra, lệ làng ta cho
phép vận động cả các cụ cận tử lẫn các cháu sơ sinh cùng đứng ra nhận tội tập
thể.
Cùng lắm, thì làng ta sẽ tổ
chức bắt cóc con tin, để đổi lấy lời cam kết không truy tố hình sự cả làng. Cam
kết đó chính là biểu hiện sâu sắc nhất của tinh thần Lệ làng luôn luôn được đặt
lên trên Phép nước.
Tự hào biết bao, trong
những năm qua, đất làng ta càng ngày càng mở rộng, nay đã vào đến tận đất quy
hoạch sân bay, ấy chính là nhờ ở việc phát huy truyền thống ngồi xổm lên Luật
pháp của dân làng ta.
Xin chúc tinh thần « bài
Luật » của làng ta ngày càng phát triển, cao hơn, cao nữa, cao mãi, nhất
là kể từ khi có sự lãnh đạo của cụ Kềnh và các cụ trong nhóm Đồng phạm.
Lớp măng non chúng cháu
xin nguyện tiếp bước cha ông mình, với tất cả tình yêu truyền thống làng ta,
Và trên hết, là tình yêu đất
cát nồng nàn !
--------
Tác giả bài văn:
Đình Kễnh,
cháu đích tôn, học sinh lớp 6.
cháu đích tôn, học sinh lớp 6.
bài viết rất hấp dẫn
Trả lờiXóa