Nhân đọc bài báo “SỰ THẬT TRƯA 30/4/1975”- TRUNG TƯỚNG
PHẠM XUÂN THỆ ĐÃ NÓI DỐI 5 LẦN!", do
phóng viên Hải Nguyệt thực hiện ngày 2/5/2021, Locliec nhận thấy ông Phạm Việt
Tùng đã dùng những luận cứ rất thiếu
thuyết phục để quy kết rằng ông Phạm Xuân Thệ "nói dối 5 lần".
Hãy cùng tìm hiểu các quy kết của Phạm Việt Tùng về những
"lần nói dối" hay những "điều nói dối" của ông Thệ theo
trình tự của bài phỏng vấn.
Phần in chữ màu nâu là trích dẫn từ bài báo, toàn văn bài báo đã dẫn link ở trên.
Bản tường thuật về các sự kiện trưa 30/4/75 của chính ủy Bùi Tùng ở đây.
Lần (hay điều) nói
dối thứ 5:
(Trong bài
báo không có lần hay điều nói dối thứ 5, nhưng tạm hiểu vậy, vì ông Phạm Việt
Tùng nói, như dưới đây):
PV: - Thưa đạo
diễn Phạm Việt Tùng, ông nói ông đã phát hiện trung tướng Phạm Xuân Thệ nói dối
5 lần?
Nhà báo Phạm Việt Tùng: Đúng vậy.
Ông Phạm Xuân Thệ đã nhận mình là người soạn thảo tuyên bố đầu hàng
cho Tổng thống Sài Gòn Dương Văn Minh đọc trên Đài Phát thanh Sài Gòn vào trưa
30/4/1975.
Sự thật là người soạn thảo bản tuyên bố đầu hàng và kêu gọi tướng
lĩnh và binh lính Việt Nam Cộng hòa buông vũ khí ngừng chiến là ông Bùi Văn
Tùng, lúc đó là trung tá, chính ủy Lữ đoàn xe tăng 203.
Để che giấu sự
nói dối này, trung tướng Phạm Xuân Thệ đã tiếp tục 4 lần nói dối.
Ở chỗ này, ông Phạm Việt Tùng mặc nhiên áp đặt A nói dối vì
B là sự thật mà không cần đến lý lẽ hay luận cứ, nên không có gì để phân tích. Không đưa ra luận cứ, tuy
vậy ông Việt Tùng vẫn tính là một "lần nói dối" của ông Thệ.
Tiếp theo, ông Phạm Việt Tùng liệt kể ra bốn
"điều nói dối" của ông Thệ (Tít bài là 5 lần nói dối,
"lần", chứ không phải "điều") như sau:
"Điều nói dối
thứ 1":
"Khi tôi đến gặp ông Phạm Xuân Thệ, cùng với ông Trần Gia
Thái, khi đó là giám đốc Đài PT&TH Hà Nội, tôi phát hiện ông Thệ đã nói
dối. Ông Thệ không công nhận ông Bùi Văn Tùng có mặt ở Dinh Độc Lập tại thời
điểm đó.
"Ông Thệ bảo phải đến 30 phút sau ông mới biết ông Bùi Văn
Tùng. Ông Thệ nói: Sau khi áp giải Tổng thống Minh cùng nội các Sài Gòn đến Đài
Phát thanh, khoảng 20-30 phút sau ông Tùng mới có mặt tại Đài. Ông Tùng hỏi tôi
“Anh là ai?”. Tôi nói “Tôi là đại úy Phạm Xuân Thệ, Trung đoàn phó trung đoàn
E66...”. Đó là điều thứ nhất ông Thệ nói dối".
"Sau này Tổng cục Chính trị đã xác nhận ông
Bùi Văn Tùng có mặt ở Dinh Độc Lập".
"Ông Bùi Văn Tùng có thể không biết hết được
những người cấp dưới của ông là ai, nhưng không thể có chuyện những cấp dưới, cấp
thấp hơn ông ở xung quanh đó, lại không biết ông Tùng là ai và có cấp bậc gì,
đeo quân hàm gì, đang làm chức năng nhiệm vụ gì được".
Đúng là ông Bùi Tùng có mặt tại dinh Độc Lập thật (chỉ cần
nhìn ảnh cũng biết, đâu cần phải lôi Tổng cục Chính trị vào). Nhưng ông Việt
Tùng nên nhớ rằng hiện tại chưa/không có ảnh/video cho thấy ông Tùng ở trong dinh. Ở
ngoài sân thì có.
Nhưng yếu tố tối quan trọng là thời điểm ông Bùi Tùng vào
dinh, thì ông Phạm Minh Tùng đã bỏ qua. Cần làm rõ việc ông Tùng vào Dinh trước
hay sau ông Thệ.
a) Nếu ông Bùi Tùng vào dinh trước "cấp dưới". Ông có "đeo quân hàm" không, có
công bố với "cấp dưới" về "cấp bậc" và "chức năng nhiệm
vụ" của mình không? Không đeo, không công bố thì "cấp dưới"
làm sao biết? Trong ảnh/video thì ông Bùi Tùng không đeo quân hàm.
b) Và nếu ông Bùi Tùng vào dinh sau "cấp dưới", mà ông Phạm Việt Tùng lại đòi
"cấp dưới" phải biết ông Bùi Tùng thì quá vô lý. "Cấp dưới"
có thấy ông đâu mà biết?
Vả lại, không phải cứ "cấp dưới" nào cũng biết mặt (lại
còn biết cả "chức năng nhiệm vụ") của cấp trên là ông Bùi Tùng đâu. Mà
thực ra về chức vụ, thì ông Thệ cũng ngang cơ ông Bùi Tùng đấy, không hẳn là "cấp dưới"
đâu (xin xem ở phần sau).
Lúc bấy giờ, lính xe tăng lữ đoàn 203 nhiều người không biết
ông Tùng, đừng nói tới E66. Bản thân ông Bùi Tùng, trong bản tường thuật do chính
ông viêt ra, kể về những sự kiện trưa 30/4/75 chỉ nhắc duy nhất đến một
"cấp dưới" là anh Phạm Duy Đô, nhưng anh này cũng không phải là lính
203. Trong bản tường thuật này dường như ông Bùi Tùng không có "câp dưới".
Lý lẽ của ông Phạm Việt Tùng không chặt chẽ và một chiều.
Một chiều là vì, Phạm Việt Tùng không tìm hiểu chiều ngược
lại, ông Tùng biết ông Thệ khi nào, có khớp với lời ông Thệ kể không? (1)
" Điều thứ 2 ông Thệ nói dối":
"Ông Thệ nói văn bản đầu hàng Tổng thống
Dương Văn Minh đọc, phát đi trên sóng phát thanh là do ông soạn ra. Nhưng những
lời ông Thệ nhắc lại trong bộ phim do TTXVN phỏng vấn ông Thệ so với bản ghi âm
lời ông Dương Văn Minh trưa ngày 30/4/75 không giống nhau.
Nghe đi nghe lại, tôi thấy nội dung lời tuyên bố đầu
hàng của Tổng thống Dương Văn Minh không giống với lời ông Thệ đã nói lúc trước. Tôi
phát hiện điều thứ 2 ông Thệ nói dối.
Chúng tôi hiện vẫn còn giữ được ảnh chụp (tại bảo
tàng Quân đoàn 2) bản viết tay Lời tuyên bố đầu hàng của Tổng thống Dương Văn
Minh, nét chữ của ông Bùi Văn Tùng, có cả những chỗ gạch xóa.
Câu chữ trong bản viết tay này rất khớp với lời tuyên bố đầu hàng của
ông Dương Văn Minh đọc đã phát đi trên sóng phát thanh.
Ở cái "điều thứ 2" này, lý lẽ của
ông Phạm Việt Tùng cũng thiếu chặt chẽ nhưng lại nhiều quy chụp. Ông Thệ trực
tiêp trả lời phỏng vấn của TTXVN, nói vo (không giấy tờ), lại sau những 30 năm, thì làm sao đúng
"nguyên văn" được. Nhất là khi ông Phạm Việt Tùng bảo rằng bản ghi âm
của ông Nhã là "bản thu âm duy nhất chúng ta có được đến giờ"(2).
Nếu thể tất, ông Việt Tùng chỉ nên trách ông Thệ là đã dùng chữ "nguyên
văn", thay vì chữ "đại ý". Lấy đâu ra "nguyên văn" khi
mà chỉ duy nhất ông Nhã có "nguyên văn"?
Một điểm nữa là ông Phạm Việt Tùng cũng vẫn chỉ xem xét một chiều, một nửa từ phía ông Thệ, nếu xem xét kỹ lưỡng thì bản viết tay của
ông Bùi Tùng cũng không hề khớp với lời tuyên bố đầu hàng của ông Dương Văn
Minh phát đi trên sóng phát thanh.
Cái sự "không khớp" ấy đã được chỉ
ra trên blog này, tôi không chắc ông Việt Tùng có thực sự đối chiếu giữa văn bản và băng ghi
âm không mà lại bảo là "rất khớp" (và "hoàn toàn trùng khớp")?( 3).
"Ông Thệ nói dối điều thứ 3"
"Trong khi đó ông Phạm Xuân Thệ lại không đưa
ra được bản viết tay nào, và lời ông Thệ tự công bố nội dung ông viết cho Tổng
thống Minh cũng không khớp gì với Tuyên bố đầu hàng Tướng Minh đã đọc. Bộ Chính
sử Nam Bộ kháng chiến do Thủ tướng Võ Văn Kiệt làm Trưởng ban soạn thảo, thiếu
tướng Trịnh Vương Hồng-Viện trưởng viện Lịch sử quân đội đã ký, người chắp bút
là ông Hoạt... cũng đã công nhận bản viết tay này là chữ của ông Bùi Văn Tùng,
do ông Bùi Văn Tùng soạn thảo. Thế nhưng ông Phạm Xuân Thệ vẫn nhận công trạng
này về mình. Đó là ông Thệ nói dối
điều thứ 3".
Ở đây, cũng không
có nội dung gì mới và ông Việt Tùng cùng không cần lý lẽ, ông lấy Bộ sử Nam Bộ kháng
chiến để kết luận ngay là ông Thệ "nói dối điều thứ ba". Nếu "sự
thật trưa 30-4-75" đã có sẵn trong bộ sử này rồi thì việc ông Việt Tùng "bỏ
ra 46 năm đi tìm sự thật" là hoàn toàn vô bổ. Việc "ông Thệ không đưa
ra được bản viết tay nào" thì càng chứng tỏ ông Thệ... nói thật, rằng ông ấy
đã giặt nó cùng với quần áo. Nếu ông Thệ muốn nói dối, thì ông ấy đã có thể... tự chép
lại, vò nhàu.v.v...
Măt khác, cả ba điều mà ông Việt Tùng nêu ra,
gồm "điều thứ 3", "điều thứ 2 và "điều thứ 5" (thậm
chí cả một phần của "điều thứ 4" nữa) đều chung một nội dung: "ông
Thệ nhận mình là người soạn Văn bản đầu hàng". Vậy tại sao nhà báo và ông
Việt Tùng không gom vào một "điều" hay một "lần" nói dối, để
rồi đưa ra cái tít bài cực bẩn: "Trung tướng Phạm Xuân Thệ nói dối 5
lân"?
"Điều thứ tư ông Thệ nói dối".
"Ông Thệ bảo “Chúng tôi bàn với nhau phân
công ông Bùi Tùng”. Nói như thế là ông Thệ không hiểu gì mà lộ ra sơ hở mình
nói dối. Vì lúc đó ông Bùi Văn Tùng là Chính ủy Lữ đoàn, người chỉ đứng sau Lữ
Đoàn trưởng, người phụ trách về Chính trị cao nhất của phía bên ta ở Dinh Độc Lập
lúc đó. Chỉ có ông Tùng mới đủ tư cách là người đối thoại và thực hiện những
nhiệm vụ chính trị như thảo văn kiện đầu hàng, rồi tiếp nhận đầu hàng. Mà Lữ
đoàn thì là cấp trên của Trung đoàn. Ông Thệ chỉ là Trung đoàn phó một trung đoàn
bộ binh phối thuộc, sao đủ tư cách mà đòi phân công cho ông Tùng đi làm việc?
Đó là chưa nói đến năng lực, trình độ của một Chính ủy như ông Tùng.
"Trong một bài báo lưu chiểu quốc tế, ông Thệ
nói “Chữ tôi xấu nên tôi đọc cho ông Dương Văn Minh chép”. Ông Dương Văn Minh
lúc này là đại tướng, mang tư cách là Tổng thống của chính quyền Sài Gòn. Dù đã
đầu hàng nhưng ông cũng không thể đi làm một việc vô lý là chép theo lời một đại
úy phía đối phương. Ông Thệ cũng không đưa ra được bản viết tay mà ông cho là
Dương Văn Minh đã “chép lại”. Kho tàng tư liệu lịch sử cũng không giữ được một
văn kiện nào như thế cả. Đó là điều thứ tư ông Thệ nói
dối."
"Điều thứ tư" mà ông Việt Tùng nêu
ra thực ra có 2 nội dung:
1. Ông Bùi Tùng là Chính ủy Lữ đoàn, ông Thệ
chỉ là Trung đoàn phó, mà theo ông Việt
Tùng, "Lữ đoàn thì là cấp trên của Trung đoàn", nên ông Thệ không
thể phân công ông Bùi Tùng.
Trước hết, ông Thệ không hề nói cá nhân ông
phân công ông Bùi Tùng. Ông Thệ nói “Chúng
tôi bàn với nhau phân công ông Bùi Tùng”. Phải có cả ông Bùi Tùng và các sĩ
quan khác nữa thì mới thành "chúng tôi". Việc hội ý và phân công ông
Bùi Tùng tiếp nhận đầu hàng cũng là bình thường và hợp lý, vì (a) ông Bùi Tùng
người miên Nam, nói giọng "quân giải phóng" và (b) ông Tùng có quân
hàm cao hơn, chứ không phải như ông Việt Tùng ngây ngô cho rằng (vì) "Lữ
đoàn thì là cấp trên của Trung đoàn".
Thực chất, Lữ đoàn là đơn vị quân đội ngang
cấp Trung đoàn, (nhưng thường đông hơn về quân số). Cũng như Trung đoàn, dưới Lữ
đoàn là các Tiểu đoàn(4). Ông Tùng, ông Thệ có thể coi là ngang về
chức vụ, chỉ cao thấp về quân hàm.
2. Việc ông Dương Văn Minh chép lại văn bản đầu hàng do ông
Thệ thảo là vô lý?
Nhưng chính ông Bùi Tùng cũng tường thuật rằng
ông Minh đã phải chép lại văn bản đầu hàng do ông Bùi Tùng thảo, vậy ông Việt
Tùng có thấy vô lý không? Ông Bùi Tùng cũng có đưa ra được bản viết tay mà ông
cho là Dương Văn Minh đã “chép lại” đâu?. Sao ông Việt Tùng không kết luận ông Bùi Tùng nói dối? Vẫn là cái cách thức chỉ xem xét một chiều, một nửa, phía ông Thệ.
Kết luận:
Ông Phạm Việt Tùng nói đã "bỏ ra non nửa thế kỷ
"đi tìm sự thật" nhưng dường như ông chỉ chăm chú tìm sự thật ở một nửa-phía
ông Thệ.
Những lý lẽ ít ỏi mà ông Phạm Việt Tùng đưa ra để kết tội ông Thệ
nói dối là rất không thuyết phục, (thậm chí ông đã bất cần lý lẽ).
Ông Phạm Việt Tùng quy kết "ông Thệ 5 lần nói dối"
thì có đến hơn ba lần (hay ba "điều") là cùng một nội dung. Về bản chất,
nếu ông Thệ có nói dối, thì chỉ nói dối duy nhất một "điều" thôi, "điều"đó
là: "ông
Thệ nhận mình là người soạn Văn bản đầu hàng".
Từ sự gian lận đó, ông Phạm
Việt Tùng, hoặc nhà báo phỏng vấn ông, hoặc cả hai ông, đã viết ra một cái tít rât
bẩn, có tính nhục mạ ông Thệ.
Bản thân người viết Entry này vẫn cho rằng ông
Bùi Văn Tùng là người có sự đóng góp, có thể nói là lớn nhất, trong sự kiện soạn
Văn bản đầu hàng để Tướng Dương Văn Minh đọc trên Đài Phát thanh Sài Gòn trưa
ngày 30/4/75. Nhưng "đi tìm sự thật" theo kiểu ông Phạm Việt Tùng thì
chỉ là gây rối sự thật mà thôi.
----------------------
(1) Ông Việt Tùng đánh giá bản thu âm
của ông Nguyễn Nhã:"Đó cũng là bản thu âm duy nhất chúng ta có được đến giờ".
Điều này không đúng, Đài Tiếng nói Nhân dân Tp. HCM cũng có (bản gốc hoặc bản
sao, không liên quan tới bản sao của ông Nhã).
(2) Ông Bùi Tùng tường thuật: "Đồng chí cán bộ rất
trẻ đó sau này về đơn vị tôi mới biết đó là Đại úy Phạm Xuân Thệ". Đúng là
ông Bùi Tùng "không biết" thật cho nên mới để cho nhóm anh Thệ áp
giải Tổng thống với Thủ tướng ngụy ra Đài Phát thanh.
Ông Phúc, nguyên chiến sĩ liên lạc của ông Bùi Tùng kể rằng ông Tài, lữ
đoàn trưởng đã rất cáu khi thấy ông Tùng đi cùng nhóm Phạm Xuân Thệ sang Đài Phát thanh.
(3) Xem chi tiêt tại https://locliec.blogspot.com/2025/04/ai-noi-doi.html
Trên phim Sự thật trưa 30-4-75 mà ông Việt
Tùng là đạo diễn, nói nguyên văn là "hoàn toàn trùng khớp".
(4) Mời đọc Wiki về Lữ đoàn: Lữ đoàn là một đơn vị biên chế của quân đội, thấp hơn cấp sư
đoàn, cao hơn cấp tiểu đoàn, ngang cấp trung đoàn nhưng thường đông hơn về quân
số.