Bộ Hoạch, theo quan sát của mình, quả là một cái ổ ăn
hại và nói phét. Dẹp đi là phải.
Lại nói về cái Nhà máy Nhiệt điện Ninh Bình ở núi
Cánh Diều (còn có tên là Ngọc Mỹ nhân), ừ thì trước đây ô nhiễm là có thật. Nhưng mà Trung Quốc thì cho
không nhà máy, mà công nghệ của họ, thời nông dân họ nhà nhà đốt lò nung thép,
thì cũng chỉ đến vậy, chưa có khái niệm lọc bụi.
Dân Ninh Bình không biết có ai chết vì ô nhiễm hay
không, nhưng những người giỏi thì tận dụng ngay cái khói bụi ấy mà ...làm giàu.
Trong khi đó thì ở Anh, ô nhiễm không khí là nguyên
nhân của 10% tổng số ca tử vong, còn ở Trung Quốc thì là 17%, (Russell-Jones,
Robin, 14/6/2017). Một báo cáo khác, năm 2015, cho rằng ô nhiễm không khí giết
chết 29.000 người mỗi năm ở Anh.
Trung Quốc cho không, còn đặt nhà máy ở đâu là do mình chọn,
chính UBKH nhà nước (tiền thân của bộ Hoạch) thỏa thuận chứ ai. Núi Cánh Diều
được chọn vì vận chuyển (chủ yếu là than đá) quá thuận lợi, một bên sông, một bên đường sắt, lại
tiện việc bảo vệ trước bom đạn Mỹ lúc bấy giờ (1970-1971). Phát điện vào năm 1974, nhà máy
trở thành một trong 3 nguồn điện chủ yếu của lưới điện miền Bắc.
Thế mà, một ông cựu Thượng thư bộ Hoạch, xuất thân
ngành Khoa học địa chất lại mượn danh các cụ dân Ninh Bình, kể tào lao trên Facebook rằng TQ nó cắm cái ống
khói vào "chỗ hiểm" của Ngọc Mỹ nhân. Kể cũng tài, ông nhìn đâu cũng
thấy "chỗ hiểm", nhìn đâu cũng ra "hãm hiếp".
Thực tế, ống khói nằm cách chân núi nhẽ đến vài trăm
mét, và có muốn cắm vào "chỗ hiểm" cũng chả được. Với lại cái
"chỗ hiểm" (hay chỗ sướng) ấy hoàn toàn không phải là tử huyệt hay long mạch. Tử huyệt là phải ở "cổ", ở "tim", hay ở chỗ nào đó mà cắm vào đấy thì
sẽ "đứt long mạch" mà "chết". Chứ còn cắm vào chỗ kia,
thì...
Tay hưu quan này còn bịp bợm bằng cách cố tình lấy
cái ảnh chụp từ phía Cầu Yên để chứng minh cái ống khói Nhà máy nó cắm
vào..."chỗ hiểm". Chứ nếu chụp ở góc khác, phía đầu cầu Non Nước
chẳng hạn, thì thấy ngay, ống khói nằm ngoài chân núi.
(Tay này nổi tiếng là thân Nhật).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét